×
L'orange Translation
Đăng nhập Đăng ký
Trang Chủ Nhóm Dịch Fanpage Liên Hệ
L'orange Translation
Đăng nhập Đăng ký
  • ĐANG DỊCH
  • ĐÃ HOÀN
  • TRUYỆN NGẮN
  • TIN TỨC
  • DONATE
  • Fanpage

Run Away If You Can Novel - Chương 68

  1. Trang Chủ
  2. Run Away If You Can Novel
  3. Chương 68
Prev
Next

Chương 68

2]

Davis Pharmaceuticals Công bố Thuốc Mới.

Chrissy nhíu mày nhìn chằm chằm vào trang báo đầu tiên. Theo những gì cậu điều tra được, việc thử nghiệm thuốc như thế này – vốn là chuyện ngầm mà các công ty dược vẫn làm. Cậu không có ý định biến nó thành một vụ bê bối lớn, nhưng lần này cậu không thể dễ dàng bỏ qua.

Chẳng lẽ mọi người không biết chuyện này sao?

Hầu hết họ đều đã biết sự thật, chỉ là họ làm ngơ vì “lý do thực tế” mà thôi. Nguyên nhân lớn nhất chính là chi phí y tế.

Những người không thể đến bệnh viện thường tìm cách mua thuốc không kê đơn qua con đường này. Nếu con đường này cũng biến mất, họ sẽ tìm thuốc ở đâu? Tuy nhiên, việc chấp nhận điều đó lại dẫn đến một câu hỏi khác.

Tại sao chuyện này lại trở thành điểm yếu của Anthony Smith?

“Ôi, công tố viên. Anh đã về rồi ạ?”

Trợ lý công tố viên tròn mắt hỏi khi thấy Chrissy ra về đúng giờ. Dù là giờ tan sở, nhưng gần đây cậu thường ở lại văn phòng rất muộn để điều tra vụ án đang thụ lý, nên có lẽ cô ấy mới ngạc nhiên như vậy. Chrissy cười bình thản đáp:

“Vâng, thỉnh thoảng tôi cũng phải nghỉ ngơi chứ.”

“Đúng rồi, nếu anh lại bị ốm thì sẽ phiền lắm.”

Trợ lý công tố viên gật đầu rồi vui vẻ tiễn cậu. Chrissy vội vã rời khỏi tòa nhà và bắt tàu điện ngầm, nhưng lại đi về hướng ngược lại với nhà mình. Cậu có một cuộc hẹn, nhưng mọi chuyện không diễn ra như dự tính.

“Đã lâu rồi không thấy Bahamas xuất hiện.”

“Lâu rồi?”

Chrissy tìm đến người đàn ông từng cùng Bahamas buôn bán thuốc và hỏi thăm. Và rồi, một câu trả lời bất ngờ vang lên. Cậu nhíu mày hỏi lại, chợt nhớ đến lời của Simmons. Kể từ lúc đó, cậu vẫn chưa liên lạc lại với anh ta, nhưng nếu Bahamas đã biến mất từ lâu như vậy, thì chắc chắn có điều gì đó bất ổn.

“Chính xác là khi nào? Anh không thấy Bahamas bao lâu?”

Khi hỏi người đàn ông từng cùng Bahamas bán thuốc, hắn ta nghiêng đầu đáp:

“Ừm, khoảng một hai tháng? Hay lâu hơn nhỉ?”

Chrissy không nhận được câu trả lời rõ ràng. Sau cùng, cậu đã hỏi thêm vài người nữa, nhưng vẫn không thu thập được thêm thông tin gì về Bahamas hay Anthony.

Vừa về đến căn hộ, cậu lập tức gọi cho Simmons, nhưng anh ta vẫn không bắt máy. Cuối cùng, Chrissy đành gửi một tin nhắn:

‘Tôi có chuyện quan trọng cần nói, gọi cho tôi nhé.’

Thế nhưng, hai ngày trôi qua vẫn không có hồi âm. Chrissy đành phải tìm đến đồn cảnh sát nơi anh ta làm việc.

“Nghỉ phép ạ?”

Lần này, Chrissy chỉ có thể lặp lại câu nói của đồng nghiệp thanh tra khi nghe một câu trả lời bất ngờ khác. Viên thanh tra gật đầu xác nhận:

“Anh ấy nói là xin nghỉ phép 2 tuần để về thăm mẹ sau một thời gian dài. Nghe nói mẹ anh ấy sống ở miền Nam.”

Nếu nhớ lại chất giọng miền Nam đặc trưng của vị thanh tra hình sự đó, thì có lẽ thông tin này là chính xác. Nhưng tại thời điểm nhạy cảm này, anh ta đột nhiên xin nghỉ phép về thăm mẹ ư? Lại còn không trả lời tin nhắn của cậu?

Một nỗi bất an mơ hồ len lỏi trong lòng. Chẳng lẽ cậu đã kéo anh ta vào một vụ án nguy hiểm?

Cuối cùng, vào sáng sớm ngày cuối tuần, Chrissy tìm đến nhà riêng của thanh tra Simmons – địa chỉ mà cậu đã có từ trước. Đúng như dự đoán, anh ta không có nhà. Nhờ kinh nghiệm sống lang thang thời trẻ, cậu dễ dàng mở khóa căn hộ và bước vào.

“Anh Simmons.”

Cậu khẽ gọi, nhưng chỉ nhận lại sự im lặng. Nhìn thấy mẩu bánh mì kẹp thịt dở dang đã mốc meo trên bồn rửa, cậu từ từ quan sát khắp căn nhà. Trên bàn có dấu giày, nhưng chúng trùng khớp ở một vị trí cố định, khiến cậu dễ dàng hình dung ra cảnh Simmons ngồi trên ghế sofa xem TV và gác chân lên bàn sau giờ làm. Bỏ qua những cuốn tạp chí rẻ tiền vứt bừa bãi trên sàn, những mẩu vụn bánh và vỏ bao thức ăn, cậu kiểm tra kỹ lưỡng nhưng không phát hiện điều gì bất thường. Căn nhà tuy bừa bộn, nhưng đó là sự bừa bộn thường nhật của Simmons, chứ không phải dấu hiệu của sự xâm nhập.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Đang lúc bế tắc đưa tay lên che mặt, cậu bỗng giật mình cảm thấy một luồng khí lạnh. Theo phản xạ, cậu quay đầu lại – cánh cửa ra vào bật mở, một bóng người hét lớn rồi xông vào.

“Đứng yên! … Ơ.”

Người đàn ông vừa hét vừa chĩa súng, đột nhiên dừng lại khi nhìn thấy khuôn mặt Chrissy. Chrissy cũng giật mình giơ hai tay lên rồi đơ người, ánh mắt dán chặt vào anh ta.

“Thanh tra.”

“Công tố viên.”

Hai người sững sờ nhìn nhau, không khí trở nên ngượng ngùng khó tả.


“Không ngờ công tố viên lại có tài mở khóa điêu luyện như vậy.”

Simmons cười ha hả rồi nhấp một ngụm bia. Chrissy ngượng ngùng đáp lời:

“Vì không gọi được anh nên tôi mới phải tìm đến. May là không có chuyện gì… Sao anh không nghe điện thoại của tôi?”

Cậu chất vấn với vẻ không hài lòng, anh ta bật cười đáp:

“Thực ra dạo này tôi phát hiện một thứ khá thú vị. Định đợi có kết quả rõ ràng hơn sẽ báo với anh, không ngờ anh đã đến tận đây rồi…”

“Vậy anh cứ nói đi.”

Cậu lập tức chăm chú lắng nghe. Simmons liếc nhìn xung quanh rồi hạ giọng:

“Có vẻ như Davis Pharmaceuticals đang tiến hành một thí nghiệm nào đó.”

“Chuyện thử nghiệm thuốc, chẳng phải chúng ta đã biết rồi sao?”

Trước câu hỏi của Chrissy, Simmons lắc đầu:

“Không, chuyện này khác. Cũng có thể gọi là thử nghiệm thuốc, nhưng nó hơi khác một chút. Chà, phải giải thích thế nào nhỉ.”

Anh ta gãi đầu gãi tai một lúc, rồi nói với vẻ mặt nghiêm túc:

“Hình như có một trò chơi nào đó giữa những người giàu. Và có tội phạm liên quan đến nó.”

“Kiểu tiệc tùng thác loạn hay ma túy đó hả?”

“Ừm, đại loại thế.”

Simmons lấy một thứ từ túi áo khoác ra, đặt lên bàn với vẻ mặt nghiêm trọng. Khi Chrissy nhấc tờ giấy lên, cậu chỉ thấy một dòng chữ duy nhất:

‘Con trai của Mặt trăng.’

“Đây là gì vậy?”

“Tôi vẫn đang tìm hiểu. Nhưng chắc chắn đây là một nhân vật cực kỳ quan trọng. Nghe nói hắn có ảnh hưởng rất lớn trong hội đó.”

Một từ trong câu nói của anh ta khiến Chrissy đặc biệt chú ý.

“Hội?”

“Phải, tôi định điều tra về nó đây.”

Lúc này, Chrissy mới hiểu tại sao người đàn ông này lại xin nghỉ phép tận 2 tuần.

“Thanh tra, đừng bảo là…”

Cậu nói với vẻ cảnh giác, nhưng viên thanh tra lại trả lời hết sức bình thản:

“Tôi tình cờ có thông tin là chỗ đó đang tạm thời tuyển nhân viên, nên tôi định vào xem sao. Đừng lo, nếu thấy nguy hiểm tôi sẽ rút ngay.”

“Một mình như vậy quá nguy hiểm…”

“Nếu cần chạy trốn, một mình sẽ tiện hơn.”

Nghe vậy, Chrissy không thể nói mình sẽ đi cùng anh ta nữa. Hơn cả, Simmons còn nói thêm:

“Vả lại, công tố viên đâu có biết đánh nhau.”

Quả thực là vậy. Chrissy đành phải gật đầu.

“Tôi hiểu rồi. Dù sao thì, nếu có manh mối nào, hãy gửi cho tôi càng sớm càng tốt, và trong trường hợp khẩn cấp phải lập tức dừng lại. Anh hiểu chứ?”

“Vâng, đương nhiên rồi.”

Viên thanh tra cười lớn:

“Tôi cũng rất quý trọng mạng sống của mình mà.”

Đúng 3 ngày sau cuộc gặp đó, Simmons gọi điện đến. Vào một đêm mưa như trút nước, chuông điện thoại đột ngột reo vang, đánh thức Chrissy. Nhìn thấy tên người gọi là Simmons, cậu vội vàng bắt máy.

“Thanh tra Simmons? Anh đang ở đâu? Anh có ổn không?”

Cảm nhận được nỗi bất an khó tả, cậu vội hỏi dồn, nhưng đầu dây bên kia không trả lời. Chỉ có tiếng thở hổn hển, đứt quãng vang lên.

“Thanh tra, anh đang ở đâu vậy?”

“Công tố viên…”

Chrissy vội vàng trườn khỏi giường, hỏi lại lần nữa thì Simmons mới lên tiếng. Trong lúc lắng nghe, cậu nghe thấy anh ta vẫn thở gấp và nhanh chóng nói ra một tràng:

“Tôi thấy rồi, tôi thấy rồi. Hắn ta ở đó. Gã luật sư, Miller. Nathaniel Miller.”

Khoảnh khắc ấy, đầu óc Chrissy trống rỗng. Nghe cái tên không ngờ tới, cậu hoàn toàn chết lặng.

Đoàng! — Một âm thanh như sấm sét vang lên, và cuộc gọi bị ngắt.

Đọc chap 69 tại đây

Prev
Next

MANGA DISCUSSION

Hủy

DÀNH CHO BẠN

bìa andaroitinh
Ăn đã rồi tính!
28/06/2025
bìa
DASH (BL NOVEL)
04/09/2025
BTLH
Bản Thể Linh Hồn
24/10/2025
Tam giác tình yêu final
Tam Giác Tình Yêu
07/10/2025
Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Tất nhiên là chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.
Owl Footer
© L'orange Translation - Cam Mười Tú. javhd Phim hay
hitlcub xoso66 s666 s66 s666 top nhà cái https://vvvwin.ad hitlcub I9bet đăng nhập daga Vmax 78win nbet abc8 ngonclub hb88 vn88 Xoso66 789bet Gowin VB777 VB777 Bossfun Ok365 88I https://88vn.network/ 88I 23win tot88 i9bet 789p mb88 hello 88 https://okking1.app/ debet https://okwin68.net/ Bet168 https://hb888.shop/ nohu90 com Cakhiatv Xôi lạc tv Xoilac socolive tv mubet debet fb88 https://kubet79.cc/ nohu90 68 game bài sunwin fun88 ga6789 Debet sunwin fb88 https://topbet.uk.net/ https://mmlive.com.bz/ Tha Bet WW88 888B 8KBET Xoilac TV 99OK x88 win79 58WIN qh88 lode 888new Truyện tranh Xocdia88 Win79 W88 Sunwin NOHU May88 Go88 Gemwin Game bài đổi thưởng Debet Game Bài 789club https://lorangeteam.net/ qh88 qh88 sunwin mu88.com FB68 https://sanclub.ad/ Xoso66 KO66 XOSO66 Mu88 đăng nhập SV88 Socolive betvision xoso66 xoso66

Sign in

Lost your password?

← Back to L'orange Translation

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to L'orange Translation

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to L'orange Translation