×
L'orange Translation
Đăng nhập Đăng ký
Trang Chủ Nhóm Dịch Fanpage Liên Hệ
L'orange Translation
Đăng nhập Đăng ký
  • ĐANG DỊCH
  • ĐÃ HOÀN
  • TRUYỆN NGẮN
  • TIN TỨC
  • DONATE
  • Fanpage

DASH (BL NOVEL Hàn) - VOL 4 - Chặng Quay Vòng - Chương 89

  1. Trang Chủ
  2. DASH (BL NOVEL Hàn)
  3. VOL 4 - Chặng Quay Vòng - Chương 89 - Anh đang cho em nghe tiếng chó sủa đấy à?
Prev
Next

VOL 4 – Chặng Quay Vòng – Chương 89: Anh đang cho em nghe tiếng chó sủa đấy à?

“…” Jae Kyoung lần nữa ủ rũ, buông tay khỏi eo Ji Heon, nằm quay lưng lại với anh.

Dáng vẻ ỉu xìu ít khi thấy được của cậu ấy vừa đáng yêu vừa đáng thương, thành công khiến Ji Heon bật cười. Anh ngả người nằm xuống bên cạnh Jae Kyoung, đưa tay kéo người cứng đầu nào đó đang sống chết không chịu quay sang nhìn mình lại gần, ôm cậu ấy vào lòng, dịu dàng nói: “Nhưng ngoài chuyện đó ra thì mọi thứ đều ổn. Không tệ như anh đã nghĩ.”

Jae Kyoung nghe vậy, ngoái đầu sang nhìn anh như thể đang muốn hỏi “Thật sao?”.

Trước vẻ mặt ngờ vực của cậu ấy, Ji Heon mỉm cười, áp tay xoa má Jae Kyoung: “Thật mà.”

“Nếu tỉnh táo thì chắc chắn anh sẽ không làm vậy… nhưng có thể trải qua kỳ heat khi có em ở cạnh thế này, anh thật sự rất vui.” Ji Heon cuối cùng cũng thổ lộ lòng mình: “Nếu là người khác thì anh sẽ không thích thú gì đâu.”

Đúng vậy, vì người cùng anh trải qua kỳ heat là Jae Kyoung nên Ji Heon mới thấy vui và an tâm phó thác bản thân cho cậu ấy. Vì những điều Jae Kyoung đã làm, đã nói trước đó, Ji Heon tin rằng Jae Kyoung sẽ chấp nhận mọi mặt của anh, Jae Kyoung còn từng nói, cậu ấy sẽ càng vui hơn nếu Ji Heon chịu bộc lộ nhiều khía cạnh khác của anh cho cậu ấy thấy, chính vì vậy mà anh mới dám buông bỏ lý trí, bám chặt lấy cậu ấy như thế.

“Nhưng anh có hơi áy náy, dù sao đi nữa, nếu không phải vì anh, cả đời em sẽ chẳng bao giờ phải trải qua những chuyện đó.” Ji Heon bỗng thấy ngại ngùng, định rụt tay lại thì Jae Kyoung đã kịp giữ chặt tay anh.

“Không sao hết, em thấy kỳ heat của anh cũng không tệ mà.”

“Em nói thật đấy à?”

Jae Kyoung áp môi vào lòng bàn tay Ji Heon, khẽ gật đầu: “Nhờ kỳ heat của anh mà chúng ta đã được trải nghiệm rất nhiều điều mới mẻ còn gì, anh yêu cầu em làm những chuyện mà cả hai đều muốn, còn cho em thấy được… khía cạnh gợi cảm của anh nữa. Thật lòng mà nói, nếu không xảy ra sự cố kia thì em nghĩ em vẫn chưa dừng lại được, em còn muốn khiến anh bắn đến mức mất kiểm soát thêm lần nữa ấy chứ.”

Ừm, nếu không có sự cố thắt nút thì mọi chuyện sau đó vẫn còn khó nói lắm… Ji Heon thầm nghĩ.

Thực chất, việc tận hưởng khoái cảm và truy cầu theo dục vọng bản năng khi tiến vào kỳ heat hoàn toàn không tệ, không, phải nói rất tuyệt vời là khác. Khoảnh khắc thả mình buông xuôi theo dục vọng, cũng là thời điểm duy nhất Ji Heon có thể quên đi mọi thứ, chỉ tập trung vào đối phương. Lúc đó, anh quên cả sự xấu hổ, ngượng ngùng, thậm chí quên cả bản thân mình và những lời phán xét ngoài xã hội. Cả hai đều ở trong cùng một trạng thái mất kiểm soát, nên ngoài kích thích về thể xác, còn có cả sự thỏa mãn tinh thần tột độ.

Trải qua lần này, Ji Heon xem như đã hiểu vì sao các cặp đôi Alpha và Omega, dù không có ý định sinh con, vẫn thỉnh thoảng ngừng sử dụng thuốc ức chế để cùng nhau trải qua những lần mây mưa thoả mãn như thế.

Tuy nhiên, quá trình thắt nút thật sự rất đau đớn, hơn nữa, đối với Ji Heon, mang thai không phải chuyện mà chỉ cần “lỡ” là anh có thể bình thản chấp nhận, nên chắc chắn, anh sẽ không để chuyện này xảy ra lần thứ hai. Ji Heon chỉ vừa nghĩ đến việc, đây có lẽ là kỳ heat và cũng là cuối cùng trong đời mình thì Jae Kyoung đã lên tiếng: “Anh à, em hỏi anh một chuyện được không?”

Ji Heon chớp mắt, không rõ Jae Kyoung muốn hỏi anh chuyện gì, Jae Kyoung nhìn anh một lúc lâu, điềm tĩnh hỏi: “Anh thật sự, hoàn toàn không có ý định sinh con sao?”

Ji Heon cảm thấy tim anh như vừa ngừng đập.

Không phải vì câu hỏi mà vì biểu cảm của Jae Kyoung, dáng vẻ thận trọng pha lẫn mong đợi của cậu ấy cho thấy đây không phải là một câu hỏi bâng quơ, cậu ấy đang mong đợi ở anh một câu trả lời cụ thể.

Ji Heon định lảng tránh như mọi khi, nhưng rồi lại đổi ý, nếu Jae Kyoung đã nghiêm túc hỏi thì anh cũng nên nghiêm túc trả lời mới được.

“Sao vậy Jae Kyoung, em muốn có con à?”

Jae Kyoung im lặng, không đáp, không phải cậu ấy cố tình như thế, mà có vẻ như, chính cậu ấy cũng chưa hiểu rõ lòng mình, chẳng biết nên trả lời Ji Heon ra sao.

Thấy vậy, Ji Heon tiếp tục nói: “Trước đây em cũng có nói với anh là em không nghĩ đến chuyện đó mà.”

“Vâng. Đúng là trước đó em chưa từng nghĩ đến.” Lần này, Jae Kyoung trả lời ngay: “Vì em cứ đinh ninh anh là Beta.”

“Ngay từ đầu, em đã không có bất cứ lựa chọn nào ở phương diện đó rồi.” Jae Kyoung kéo tay Ji Heon lên, để lòng bàn tay anh phủ lên hai mắt mình, khẽ nói: “Sau khi biết anh là Omega, em mới nghĩ, à, hoá ra anh có thể mang thai. Nhưng….. anh nói anh không muốn sinh con, nên… em cũng chưa từng cân nhắc đến chuyện này.”

“Giờ thì sao? Em thay đổi suy nghĩ rồi ư?”

“… Em không biết nữa.” Jae Kyoung vẫn để tay Ji Heon phủ kín hai mắt, khẽ thở dài: “Em không biết liệu bản thân có còn bị ảnh hưởng bởi kỳ heat của anh hay không.”

Dù khuôn mặt đã bị che khuất phần nào, nhưng Ji Heon vẫn thấy được sự bối rối của cậu ấy. Sau đó, cậu ấy buông tay Ji Heon ra, chống người ngồi dậy. Vừa ngồi thẳng lưng, bằng một động tác có phần hơi thô bạo, Jae Kyoung vuốt ngược hết tóc mái ra sau, nói tiếp: “Như em đã nói lúc nãy, khi đó em cứ nghĩ anh thật sự muốn có con. Đừng nhìn em như vậy, em biết, em biết là không nên tin những lời anh nói khi anh đang trong kỳ heat, nhưng em vẫn nghĩ…. biết đâu anh nói thật thì sao.”

Ừm, với tình trạng của anh lúc đó, ai nhìn vào cũng sẽ nghĩ như vậy chứ nói gì Jae Kyoung, Ji Heon thầm nghĩ.

Ji Heon hoàn toàn hiểu tại sao Jae Kyoung lại nghĩ như vậy, chính vì hiểu nên anh cũng không biết phải đáp lại thế nào.

“Lần này em đã uống thuốc tránh thai rồi nên không nói, nhưng em nghĩ sau này, khi nào thích hợp thì chúng ta có thể bàn bạc lại sau..”

Cái này thì không nói trước được, nhưng mà…. ừm thì… cậu ấy cũng chỉ nói bàn bạc lại thôi mà, Ji Heon tặc lưỡi, rộng lượng thấu hiểu.

“Lần này cả hai chúng ta đều trở tay không kịp, mọi chuyện ập đến đột ngột quá, cái gì cũng loạn hết cả lên. Em nghĩ lần sau chúng ta nên chuẩn bị kỹ càng hơn, xin nghỉ phép cả tháng rồi thuê biệt thự nghỉ dưỡng riêng tư chẳng hạn.”

… Ji Heon suýt thì trợn mắt nhìn Jae Kyoung, anh hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tình, câu nói vừa rồi của Jae Kyoung có phần đáng sợ và phần tính trước của cậu ấy có hơi cụ thể rồi đấy.

Rốt cuộc thì cậu ấy đang nghĩ xa đến mức nào vậy?

Ji Heon bắt đầu cảm thấy bất an khi nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, đúng lúc đó, Jae Kyoung lại lên tiếng: “Biệt thự nghỉ dưỡng ở Bali và Maldives được nhiều người gợi ý, trong hai cái đó thì em thích Maldives hơn. Giá cả đắt đỏ sẽ đi kèm với dịch vụ tốt hơn mà.”

Ji Heon lần nữa phải hít thở sâu, cố ngăn không cho biểu cảm hốt hoảng xuất hiện trên mặt, có vẻ, vào lúc anh không để ý, Jae Kyoung đã tìm hiểu và so sánh giá cả của các biệt thự ở Bali và Maldives rồi thì phải?

Không hề nhận ra anh bạn trai đang phải cố cướp đoạt oxi trong không khí, Jae Kyoung nghiêm túc nói với Ji Heon: “Anh biết ở Maldives có tour trải nghiệm lặn ngắm san hô không? Em nghe người ta nói nếu tìm thấy một loài cá nhiệt đới màu vàng, hiếm có tên là Golden gì đó thì con sinh ra sẽ là thiên tài đấy.”

“Khục…. thật… thật á?”

“Vâng, em đọc được vậy mà, nhờ đó mà hoạt động lặn ngắm san hô đã trở thành một phần không thể thiếu trong các chuyến du lịch trăng mật ở Maldives đó anh.”

“A….. ha….. đúng là trên đời này chuyện kỳ quặc gì cũng có thể diễn ra được nhỉ.” Ji Heon cười trừ cho qua chuyện, rồi vội gọi tên Jae Kyoung trước khi cậu ấy kịp nói thêm điều gì kỳ quặc khác: “Jae Kyoung à.”

Ji Heon dùng giọng điệu dịu dàng hơn hẳn mọi khi, tránh để mang lại cảm giác anh đang rất không vừa lòng với những gì mà em bạn trai vừa đề xuất: “Em đã tìm hiểu mấy thứ đó trong suốt lúc anh ngủ đấy à?”

Jae Kyoung chợt im bặt, vẻ mặt như vừa nhận ra điều gì đó, nhưng chỉ một lát sau, cậu ấy đã tỉnh bơ đáp lại: “Vâng. Em tìm hiểu rất nhiều ạ.”

Không chỉ là tìm hiểu mà còn tìm hiểu rất nhiều cơ đấy….

Thái độ thản nhiên của Jae Kyoung khiến Ji Heon càng thêm bối rối, anh lắp bắp hỏi: “À thì…. tại sao em lại… tìm hiểu mấy thứ… đó vậy?”

“Sao em lại tìm hiểu á? Tất nhiên là vì anh chứ vì ai!” Jae Kyoung nhíu mày như thể không hiểu Ji Heon đang hỏi gì, giọng nói bắt đầu pha chút oán trách: “Tại anh cứ nói muốn có một cô con gái giống em này nọ, em thì chỉ muốn con giống anh, nhưng mà… khi em tưởng tượng cảnh anh dắt mấy đứa nhỏ giống y hệt anh với em đi học bơi ở trung tâm thể thao, em thấy… em thấy…”

Chứng kiến cảnh chiến thần mặt dày – cái gì cũng không ngại nói – Kwon Jae Kyoung ấp úng mãi vẫn chưa trình bày hết câu, thậm chí, cậu ấy còn xấu hổ đến mức chôn mặt vào lòng bàn tay, Ji Heon cũng bị khơi lên sự tò mò. Chỉ mới tưởng tượng thôi mà cậu ấy đã kích động đến vậy á? Cuối cùng là cậu ấy đã vẽ nên cảnh tượng nào trong đầu vậy?

Dù biết thời điểm đang rất không thích hợp, Ji Heon cũng không nhịn được mà thấy buồn cười, một người chưa từng nghĩ đến chuyện con cái suốt hai mươi mấy năm trời mà giờ lại dành hai ngày liền chỉ để nghĩ về chuyện đó, đầu óc của cậu ấy phải phong phú cỡ nào đây chứ? Đã vậy, giữa bao nhiêu thứ có thể tưởng tượng: như cho con bú, bế con, dỗ dành con, mà Jae Kyoung lại chọn tưởng tượng cảnh dạy con bơi ở trung tâm thể thao….

Đúng là mang đậm nét của Kwon Jae Kyoung luôn rồi, không lẫn đi đâu được….

Nói gì thì nói, tất cả những suy nghĩ và tưởng tượng về con cái của Jae Kyoung đều xuất phát từ kỳ heat của anh, nên Ji Heon không trách, cũng không nỡ nói nặng lời với Jae Kyoung, dù cho mỗi lần nghĩ đến chuyện con cái, anh thật sự rất bài xích. Nhớ lại những gì bản thân đã làm trong kỳ heat, nếu anh là Jae Kyoung, anh cũng sẽ tin sái cổ cái kẻ vừa kẹp chặt hông mình vừa nói muốn mang thai con của mình, Jae Kyoung có như thế này cũng là điều dễ hiểu.

Nếu liệt kê ra những lời mà Ji Heon đã nói trong kỳ heat thì anh đâu chỉ bảo là muốn có con với Jae Kyoung, cứ mỗi lần cậu ấy ra vào bên trong cơ thể anh, Ji Heon còn như phát rồ mà cầu xin cậu ấy bắn vào trong, thậm chí, anh còn đòi hỏi một cô con gái giống y hệt Jae Kyoung. Thật lòng mà nói, dù là lúc tỉnh táo như hiện tại, Ji Heon cũng không thể phủ nhận, ước muốn được nuôi nấng một bé gái có vẻ ngoài y hệt như Jae Kyoung, đối với anh là chuyện vô cùng cám dỗ, đường nét sắc sảo trên khuôn mặt kia mà được di truyền cho đời sau thì chả có điểm nào để soi mói nữa, nhưng, tiền đề là cô bé đó không chui ra từ cơ thể anh.

Sau khi buồn cười vì trí tưởng tượng bay bổng của Jae Kyoung, Ji Heon bắt đầu thấy phiền muộn, những chuyện anh làm, như thể đã thổi bùng lên ngọn lửa ham muốn luôn ẩn sâu trong lòng Jae Kyoung vậy.

Giờ anh phải làm sao đây?

Ji Heon nằm trên giường, vắt tay ngang trán, suy nghĩ miên man, ban đầu, khi thấy Jae Kyoung nhắc đến vấn đề con cái, Ji Heon vẫn ôm tâm lý ăn may, nghĩ rằng cậu ấy vẫn còn bị ảnh hưởng bởi kỳ heat của anh nên mới vậy, thành ra, Ji Heon mới định qua loa đối phó, đợi cho ham muốn đó của Jae Kyoung tự lắng xuống, anh sẽ nói với cậu ấy về vấn đề con cái sau.

Nhưng nhìn tình trạng hiện tại của Jae Kyoung, nếu Ji Heon còn cố ý dây dưa kéo dài, cậu ấy sẽ lại có thời gian để nuôi dưỡng những ảo tưởng viển vông trong đầu ngày càng phát triển mất.

Ji Heon không muốn ngày nào đó mở mắt ra, đã thấy Jae Kyoung lướt web, tìm mua đồ bơi và phao chân vịt cho trẻ em đâu…..

Nếu cứ im lặng vì muốn giữ thể diện cho Jae Kyoung, để rồi sau này cậu ấy phải chịu đựng nỗi thất vọng to lớn, Ji Heon cũng sẽ càng áy náy hơn.

“Jae Kyoung à.” Ji Heon ngồi dậy, nói thẳng với Jae Kyoung: “Anh không muốn sinh con.”

Ji Heon cứ ngỡ Jae Kyoung sẽ chất vấn anh tại sao, tại sao lại không muốn, sau đó sẽ hỏi, liệu trong tương lai, anh có thể thay đổi suy nghĩ không? Nhưng không ngờ, cậu ấy lại chẳng nói gì.

Trước lời tuyên bố ngắn gọn của Ji Heon, Jae Kyoung chỉ lặng lẽ đáp “Vâng”, thái độ vô cùng bình thản, như thể cậu ấy đã lường trước được tất cả phản ứng của Ji Heon vậy.

“Em biết. Trước đây anh đã nói với em, mà nói không chỉ một lần.” Jae Kyoung cúi đầu, phần tóc mái đã dài hơn hẳn so với lần đầu Ji Heon gặp cậu ấy, lần nữa xõa xuống, bay phất phơ, như sợi lông vũ khẽ cọ vào lồng ngực Ji Heon

“Em chỉ muốn thử nói ra xem….Vì biết đâu anh sẽ thay đổi ý định….”

Jae Kyoung lại nằm vật xuống giường, quay lưng về phía Ji Heon, tiếp tục nói:

“Em cũng thấy mình thật trơ trẽn khi cứ nói đi nói lại chuyện này với anh, dù anh đã tỏ rõ thái độ không muốn cho em thấy, em biết mình thật sự rất vô liêm sỉ khi cứ ôm ấp mong muốn như thế. Nói thật với anh, dù tự nhủ với bản thân hãy dẹp hết những thứ đó đi, nhưng một khi đã nghĩ đến rồi, em cứ không tự chủ nhớ lại….. Nhưng em thì chỉ nghĩ suông, nói suông, còn anh mới là người phải trực tiếp mang thai vất vả, quá trình sinh con đau đớn biết mấy. Cuối cùng, người vất vả và khổ sở cũng chỉ có anh…”

Càng nói, nét mặt Jae Kyoung càng thêm ủ rũ, biểu cảm nhăn nhó không chỉ thể hiện sự cam chịu mà còn chất chứa cả sự tự trách, khiến Ji Heon thấy áy náy.

Mỗi khi Jae Kyoung nổi nóng, cậu ấy sẽ có khuynh hướng khiến mọi thứ bùng nổ, nên đối với việc Jae Kyoung không mấy bận tâm đến cái nhìn của người khác, chỉ làm điều cậu ấy muốn, có khi lại là chuyện may mắn. Thực chất, cũng chỉ có một đối tượng lâu lâu sẽ được chứng kiến cảnh bùng nổ của Jae Kyoung, đó chính là Ji Heon. Là người có thể tác động lớn nhất đến cảm xúc của Jae Kyoung, Ji Heon cũng không nhớ nổi, đã có bao nhiêu lần anh khiến cậu ấy giận điên lên.

Dù muốn dù không, dần dà, Ji Heon cũng học được cách nhanh nhất để làm dịu những lần Jae Kyoung giận dữ bùng nổ, đó chính là lợi dụng cơn đau của anh. Đối với Jae Kyoung, không có gì được ưu tiên hơn sức khoẻ của Ji Heon, nên mỗi khi cậu ấy sắp sửa phát cuồng, Ji Heon lại giả vờ than đau. Tần suất than vãn của Ji Heon cũng vì vậy mà trở nên thường xuyên hơn, nhưng thực chất, anh lại rất giỏi chịu đựng, đúng là Ji Heon rất sợ đau, cực sợ đau, nhưng anh lại rất giỏi trong việc gánh vác nỗi đau. Nghe có vẻ hơi ngược đời nhưng sự thật là vậy, từ khi còn là vận động viên bơi lội, Ji Heon đã rất nhạy cảm với những thay đổi dù là nhỏ nhất của cơ thể, nên đối với người khác, có khi nó chỉ là vết thương đủ để khiến họ thấy nhói, nhưng ở trên người Ji Heon, nó sẽ khiến anh cảm thấy bỏng rát, nên anh cực kỳ sợ đau.

Nhưng quái gở là chẳng hiểu sao, ngưỡng chịu đựng của anh lại cao hơn hẳn người bình thường, nên mỗi khi gặp đau đớn, suy nghĩ đầu tiên của Ji Heon lại là chịu đựng, chỉ cần chịu đựng thì anh sẽ vượt qua được, đó cũng là nguyên do anh mang theo chấn thương và nỗ lực tập luyện cho đến khi mọi chuyện không thể cứu vãn.

Tất nhiên, ngoại trừ những cơn đau khủng khiếp như lúc bị thắt nút, cảm giác đó như thể da thịt bị nghiền nát, cả người bị xé toạc ra vậy.

Ji Heon biết rõ, lúc này, chỉ cần anh hùa theo suy nghĩ của Jae Kyoung, nói anh sợ đau, anh không chịu đựng được việc mang thai và sinh con, từ giờ đến khi nhắm mắt xuôi tay, dám cá là cậu ấy sẽ không bao giờ nhắc đến chuyện này nữa, nhưng liệu, suy nghĩ muốn có con trong đầu cậu ấy có biến mất không? Khả năng cao là không. Và, Ji Heon không muốn mỗi lần nghĩ đến nó, Jae Kyoung lại tự dằn vặt bản thân vì cảm thấy mình quá đỗi trơ trẽn.

Vì vậy, Ji Heon quyết định nói thật: “Jae Kyoung à, anh không muốn có con, không phải vì anh sợ vất vả hay gì đâu, mà là anh không tự tin.”

Ji Heon khẽ thở dài, nhấn mạnh: “Anh nghĩ em cũng biết, việc nuôi dạy con cái còn khó khăn hơn cả việc sinh nở. Nói một cách đơn giản, đó là việc tạo ra một con người hoàn toàn mới. Anh là người trực tiếp tạo ra, nuôi dưỡng từ khi còn là một mầm sống nhỏ bé trong cơ thể cho đến khi hạt giống đó lớn khôn, trưởng thành, với anh, đó là trách nhiệm vô cùng to lớn, không phải ai cũng có thể đảm đương được, anh không nghĩ mình có thể làm tốt.”

Jae Kyoung quay sang nhìn Ji Heon, môi liên tục khép mở, có vẻ cậu ấy định nói gì đó nhưng rồi lại lựa chọn im lặng.

Ji Heon đoán được cậu ấy định nói gì, với tính cách của Jae Kyoung, cậu ấy sẽ theo thói quen càu nhàu rằng tại sao anh lại nói như vậy khi chưa thử, nhưng đến chính cậu ấy cũng nhận thức được, đây không phải chuyện có thể thử, làm gì có vụ, đẻ con ra xong thấy không ổn, lại biến con về thành hạt mầm rồi nhét vào bụng chứ?

Thấy Jae Kyoung dường như đã chấp nhận sự thật, Ji Heon cảm thấy nhẹ nhõm, nói thêm vài câu như để chốt hạ vấn đề: “Từ khi trưởng thành tới giờ, anh chưa bao giờ nghĩ mình sẽ làm ba của ai đó, sau quãng thời gian ở đại học, anh cũng đã từ bỏ cả chuyện kết hôn, quyết định sống độc thân, không con cái, và anh nghĩ là trong tương lai, quyết định này của anh cũng sẽ không thay đổi.”

Nghe vậy, Jae Kyoung nằm trên giường, hơi nghiêng đầu nhìn Ji Heon, chớp mắt.

“Nhưng dù sao thì anh cũng phải kết hôn còn gì, anh khẳng định như thế hơi sớm đấy.”

“Hở…? Gì cơ? Anh á?” Ji Heon trố mắt hỏi lại: “Kết hôn? Với ai mới được?”

“G…. Gì cơ??? Anh vừa hỏi cái gì vậy??”

Lần này, đến lượt Jae Kyoung trợn mắt nhìn Ji Heon:

“Câu đó mà anh cũng hỏi được sao? Với em chứ với ai?”

Jae Kyoung nói với vẻ mặt như vừa nghe được chuyện gì đó rất hoang đường.

Ji Heon bối rối đến mức phải nhào qua, nắm lấy tay Jae Kyoung, lắc lấy lắc để: “Khoan khoan, em khoan hãy bắt bẻ anh! Chúng ta có từng bàn về chuyện kết hôn chưa?”

“Chưa ạ.”

“…….”

Ji Heon há hốc mồm, còn chưa kịp hỏi tại sao một lần cũng chưa bàn mà Jae Kyoung lại nói như thể cả hai đã viết nguyên bản kế hoạch cuộc đời chung với nhau, Jae Kyoung đã vội bật dậy, trở tay tóm chặt lấy tay Ji Heon, gằn giọng nói: “Chưa từng bàn thì đã sao? Chưa từng bàn thì bây giờ bàn không được à? Hơn nữa, chẳng phải chuyện em với anh kết hôn là kết quả hiển nhiên sao? Hai đứa mình yêu nhau, không muốn chia tay, em và anh không phải họ hàng gần, ba mẹ hai bên không phải kẻ thù sinh tử, vậy thì tại sao lại không kết hôn? Tại sao? Anh có lý do gì để không kết hôn với em?”

Thái độ của Jae Kyoung quá đỗi tự tin, ngạo nghễ, lập luận nghe có vẻ logic đến mức Ji Heon suýt nữa đã cho rằng kết hôn với cậu ấy là một chuyện vô cùng đúng đắn, cứ thế gật đầu đồng ý.

May mắn thay, Ji Heon đã nhanh chóng lấy lại tinh thần, hỏi vặn lại: “Này, em đừng có nhét chữ vào mồm anh, cứ yêu nhau thì nhất thiết phải kết hôn à? Thời buổi nào rồi hả?”

“Không kết hôn thì là gì của nhau đây ạ? Anh định viết bài ca người tình trăm năm chắc?”

“Cái… thì cũng có nhất thiết phải kết hôn đâu, ý anh là chúng ta có thể sống chung mà không cần kết hôn, rồi khi nào muốn chia tay thì đường ai nấy đi.”

“Ha! Em không có bất cứ lý nào để phát sinh mong muốn chia tay hết, vậy sao em phải nghĩ đến vấn đề chia tay vậy ạ?”

Jae Kyoung cộc lốc đáp, còn cố ý dùng kính ngữ khiến Ji Heon sinh ra ảo giác như đang ức hiếp em trai hàng xóm vậy….

“Không chia tay? Thật sao? Em chắc chứ?”

“Chắc ạ.” Jae Kyoung đáp ngay mà không cần suy nghĩ, rồi đột nhiên mắt cậu ấy mở to, nhìn chằm chằm Ji Heon với biểu cảm đầy nghi hoặc: “Sao anh lại hỏi em như vậy, việc chúng ta có chia tay hay không….. thật là… anh không chắc đúng chứ…? Đến giờ anh vẫn nghĩ sẽ có lúc nào đó chia tay em đúng không?”

Vẻ mặt và giọng điệu của Jae Kyoung cho thấy cậu ấy đang rất sốc, Ji Heon vội vàng lắc đầu, nói nhanh: “Không có, tuyệt đối không có, anh cũng nghĩ giống em, tình cảm của anh sẽ không thay đổi đến mức muốn…..chia tay đâu…. Chắc vậy.”

“Chắc vậy…?” Jae Kyoung nheo mắt nhìn Ji Heon.

“….Không nên nói trước mà, chúng ta cũng đâu biết trước tương lai sẽ đối mặt với những chuyện gì, nên đừng vội vàng kết luận.”

Jae Kyoung ngửa đầu lên nhìn trần nhà, đưa tay bóp trán, hít thở sâu vài hơi, rồi cậu ấy lại quay sang nhìn Ji Heon, định nói gì đó, nhưng đôi môi bị rách da của Ji Heon lại lọt vào tầm mắt khiến cậu ấy khựng lại. Đôi đồng tử nâu trong suốt của Jae Kyoung khẽ đảo, mấy vết gặm cắn rải rác trên cần cổ Ji Heon cũng được Jae Kyoung quan sát kỹ lưỡng, những vết đỏ ấy cứ như chốt an toàn, mạnh mẽ khoá chặt tất cả cơn giận dữ của Jae Kyoung. Thở dài một hơi, Jae Kyoung cam chịu gật đầu, dù gì thì suy nghĩ của Ji Heon cũng đã có sự thay đổi lớn, từ chắc chắn sẽ chia tay đến có lẽ sẽ chia tay…. cũng tiến bộ lắm rồi.

“Thôi để chuyện đó qua một bên, em sẽ nói với anh sau, giờ, nói cho em biết, cái người bảo thích em, không muốn làm em buồn, không thể sống thiếu em đi đâu rồi hả? Sao anh lại không muốn kết hôn với em?”

“Không phải anh không muốn, anh chỉ thấy không cần thiết thôi. Chẳng ai biết trước được tương lai, không cần phải ràng buộc mình vào chế độ hôn nhân như vậy. Kết hôn rồi thì nhiều thứ sẽ thay đổi, biết đâu lại phát sinh chuyện phiền phức. Cứ để mọi chuyện tự nhiên diễn ra…”

“Anh à.” Jae Kyoung đột ngột gọi Ji Heon, giọng trầm hẳn xuống.

Rồi, chưa để Ji Heon kịp trả lời, cậu ấy đã nghiêm túc hỏi: “Anh biết những lời anh vừa nói, nghe vào tai em thì thành như thế nào không?”

“Nghe như thế nào…?”

“Nghe như kiểu, vì được sinh ra từ hai con chó nên đúng là chó con thật đấy, nhưng không cần thiết phải gọi nó là chó, và cũng không chắc trăm phần trăm nó có lớn lên thành chó hay không nên cứ tạm thời quan sát đi đã, chính xác là như vậy đó.”

“Em…. vừa nói cái quái gì vậy?” Ji Heon bật cười trước câu trả lời ối dồi ôi của Jae Kyoung.

Em bạn trai như đang chờ đợi sẵn phản ứng này của Ji Heon, nhanh chóng đáp trả: “Cái quái gì là cái quái gì chứ? Là tiếng chó sủa đấy anh, tiếng chó sủa!!”

Vẻ mặt ủ rũ lúc nãy biến mất như chưa từng tồn tại, thay vào đó là sự bực tức hiện rõ và những lời lẽ gay gắt mà lần đầu Ji Heon mới được trải nghiệm, lâu lắm rồi, anh mới thấy cậu ấy kích động như vậy, chẳng khác nào mạch nước ngầm phun trào.

“Thôi được rồi, cứ kết hôn đi. Nếu anh đã nói không cần kết hôn cũng được thì tức là có kết hôn thì cũng chả sao đúng chứ? Tốt lắm, em muốn kết hôn, rất muốn kết hôn, nên cái người sao cũng được là anh chắc chắn phải kết hôn với em, chúng ta sẽ kết hôn!!”

Cuối cùng, Jae Kyoung quyết định không bàn bạc gì nữa sất, chém đinh chặt sắt nói như ra lệnh, không cho Ji Heon cơ hội phản bác.

“Chuyện con cái thì đúng là anh sẽ rất vất vả, nên em tuyệt đối không ép anh. Nhưng kết hôn thì khác, đằng nào thì anh chả nói sao cũng được nên cứ làm theo ý em hết đi, chúng ta sẽ kết hôn.”

Jae Kyoung vừa nói vừa tặc lưỡi, đưa tay vuốt ngược tóc mái ra sau, rồi đột nhiên như sực nhớ ra điều gì, cậu ấy nghiêm mặt dặn dò Ji Heon: “À, mà đây không phải lời cầu hôn đâu nhé. Em sẽ cầu hôn anh chính thức sau khi giành huy chương vàng Olympic, nên coi như nãy giờ anh chưa nghe thấy gì hết đi, anh rõ chưa ạ?”

Chứng kiến cảnh Jae Kyoung hiên ngang yêu cầu một chuyện vô lý như vậy, Ji Heon chỉ có thể cười trừ.

“Em…. anh đã nghe hết rồi thì sao mà coi như chưa nghe thấy gì chứ?”

“Em không biết. Anh tự lo liệu đi, em đã lo đến cả chuyện kết…. tóm lại là em không biết, chẳng lẽ em còn phải nghĩ cách cho anh giải quyết chuyện đó nữa hả?” Jae Kyoung gắt gỏng, vừa nói vừa đứng bật dậy.

“Anh làm sao làm, nhưng sau này khi em cầu hôn, anh phải phản ứng như lần đầu nghe thấy đấy, nhất định đấy nhé, anh không nói gì thì xem như đã hứa với em rồi đấy.”

Nghiêm mặt dọa dẫm xong, Jae Kyoung đột nhiên buông một câu xanh rờn:

“Trông anh mệt lắm rồi đấy, nằm xuống nghỉ ngơi thêm đi ạ, em ra ngoài trước.”

Lúc này, cặp chân dài đã được phát huy trọn vẹn ưu điểm, Jae Kyoung nhanh chân sải bước ra khỏi phòng.

Ji Heon ở sau gọi với theo nhưng Jae Kyoung quyết tâm điếc có chọn lọc, cứ vậy đóng sầm cửa.

Cánh cửa vừa đóng kín, Ji Heon đã ngã vật ra giường cười lớn, nếu không phải anh đã quá hiểu Jae Kyoung, có khi anh đã cho rằng cậu ấy thật sự giận dỗi cũng nên, nhưng không, đáng tiếc là Ji Heon đã kịp nhìn thấu hành động bỏ chạy trối chết và vành tai đỏ ửng của Jae Kyoung, anh biết cậu ấy đi gấp như vậy cũng vì sợ anh sẽ từ chối lời đánh tiếng cầu hôn trước của cậu ấy mà thôi!

Prev
Next

MANGA DISCUSSION

Hủy

DÀNH CHO BẠN

Xam nhap trai phep
Xâm nhập trái phép
04/05/2025
xxlarge
Đừng động, không tôi “bắn”
30/07/2024
thosan
Thợ Săn Muốn Sống Ẩn Dật
14/05/2025
Soi to hong
Nhiệm Vụ Sợi Tơ Hồng
04/06/2025
Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Tất nhiên là chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.
Owl Footer
© L'orange Translation - Cam Mười Tú.
sv388 7mcn xoso66 https://88vn.network/ mu88.com luckywin 88AA https://sunwinli.net/ keonhacai https://rr88.wales/ hi88 789 club Link vào 8live Nhat vip Sun win Thabet Link vào Debet Yo 88 tải app Uk88 UK88

Sign in

Lost your password?

← Back to L'orange Translation

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to L'orange Translation

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to L'orange Translation