×
L'orange Translation
Đăng nhập Đăng ký
Trang Chủ Nhóm Dịch Fanpage Liên Hệ
L'orange Translation
Đăng nhập Đăng ký
  • ĐANG DỊCH
  • ĐÃ HOÀN
  • TRUYỆN NGẮN
  • TIN TỨC
  • DONATE
  • Fanpage

DASH (BL NOVEL Hàn) - VOL 4 - Chặng Quay Vòng - Chương 72

  1. Trang Chủ
  2. DASH (BL NOVEL Hàn)
  3. VOL 4 - Chặng Quay Vòng - Chương 72 - Đã không cách nào quay đầu được nữa….
Prev
Next

VOL 4 – Chặng Quay Vòng – Chương 72: Đã không cách nào quay đầu được nữa….

Thật lòng mà nói, Ji Heon nghĩ Jae Kyoung chỉ đang dọa anh.

Hỏi vì sao ư?

Dễ hiểu thôi mà, cậu ấy đã tuyên bố với Ji Heon, chỉ khi nào anh lấy lại được cân nặng và vóc dáng như cũ thì cả hai mới làm tình. Chỉ có Chúa mới biết, bao giờ tác dụng phụ của việc tăng liều lượng thuốc ức chế sẽ hết, kể cả sau khi pheromone ổn định, cũng chẳng có gì đảm bảo Ji Heon sẽ tăng cân về lại như lúc trước. Ji Heon thực sự thắc mắc, Jae Kyoung dựa vào đâu để tuyên bố câu xanh rờn như vậy chứ….

Hơn nữa, theo như hiểu biết của Ji Heon, Kwon Jae Kyoung làm gì có đủ kiên nhẫn đè nén ham muốn, đợi đến tận lúc anh tăng cân. Cùng lắm cũng chỉ được dăm ba bữa, cậu ấy sẽ kiếm cớ sáp tới, nhìn anh, khen lấy khen để, chẳng hạn như: “Anh này, em thấy dạo này anh có vẻ khỏe hơn đấy, hình như anh tăng cân rồi phải không?”, rồi đâu lại vào đấy thôi. Jae Kyoung cố tình không nói rõ thời hạn là một tuần, một tháng hay bao lâu mà chỉ nói mập mờ “đợi đến khi anh tăng cân” chắc chắn là để phòng hờ cho trường hợp đó.

Nói tóm lại, đó chỉ là cách để Jae Kyoung truyền đạt sự lo lắng và bất mãn của mình cho Ji Heon biết, cậu ấy sẽ không nói thẳng: “Em lo cho sức khỏe của anh lắm nên anh đừng gắng sức, cứ ăn uống đúng bữa, ngủ nghỉ điều độ, đừng bị sút cân nữa nhé!” mà chuyển sang kiểu dọa dẫm bằng ham muốn tình dục, con đường truyền đạt tuy có hơi vòng vèo nhưng rất hợp với phong cách tuỳ hứng của Kwon Jae Kyoung.

Nghĩ vậy, Ji Heon cũng chỉ cười xòa cho qua chuyện: “À, ý em là vỗ béo anh rồi thịt đúng không?”

Nhưng chuyện không như Ji Heon dự đoán, Jae Kyoung đã cho anh thấy khả năng chịu đựng mà người thường không thể sánh bằng của mình. Ji Heon có thể thấy rõ dục vọng đang âm ỉ cháy, ẩn sâu trong đôi mắt nâu xinh đẹp của em bạn trai, nhưng mặc cho nó cháy kiểu gì thì cháy, có bập bùng như lửa trại cao nguyên, Jae Kyoung cũng mặc kệ, một tuần, rồi mười ngày, nửa tháng trôi qua, cậu ấy vẫn chẳng hề đả động gì đến chuyện sex. Thậm chí, khi Ji Heon chủ động khơi gợi: “Em có muốn làm không?”

Đáp lại lời mời gọi, Jae Kyoung chỉ vén áo anh lên, cau mày quan sát, bàn tay miết nhẹ eo anh mang theo sự thương tiếc và không đành lòng chứ chẳng thấy chút mờ ám nào, chém đinh chặt sắt đáp: “Chết cũng không làm.”

“Cấm anh nghĩ linh tinh, ngủ sớm cho em.”

Về phần vì sao Jae Kyoung lại cấm Ji Heon nghĩ linh tinh là bởi dạo này, hễ đặt lưng xuống giường là cậu ấy ôm Ji Heon, khép mắt, mất đúng vài giây đã chìm vào giấc ngủ, nguyên nhân đương nhiên là do ban ngày cậu ấy tập luyện quá sức, bài tập mới mà Oliver soạn ra cho cậu học trò cưng có thể khái quát bằng cụm từ “cấp độ địa ngục.”

Đáp lại yêu cầu “phải đạt huy chương vàng ở nội dung 400m hỗn hợp nam” của Jae Kyoung, huấn luyện viên Oliver đã tự tin vỗ ngực, thiết kế một giáo án tập luyện với cường độ nặng khủng khiếp. Mục tiêu chính là nâng cao ngưỡng yếm khí của Jae Kyoung lên cực hạn, từ đó tăng cường khả năng vận động và cải thiện sức bền. Nói theo cách dễ hiểu hơn, ngày nào huấn luyện viên Oliver cũng vắt kiệt sức Jae Kyoung đến khi cậu ấy hấp hối, sắp tắt thở thì mới cho nghỉ, đợi Jae Kyoung hồi phục thì lại tiếp tục vắt, quá trình chết đi sống lại đó cứ liên tục tuần hoàn, không biết Jae Kyoung cảm thấy thế nào chứ những người ở ngoài quan sát, bao gồm cựu vận động viên bơi lội quốc gia Jeong Ji Heon, bác sĩ Gleason và cả cháu Oliver là Luke, ai nấy đều thấy nhức mỏi mình mẩy hộ Jae Kyoung.

(Ngưỡng yếm khí: hay còn gọi là anaerobic threshold là điểm gới hạn mà cơ thể bắt đầu chuyển từ quá trình sử dụng oxy để tạo năng lượng sang quá trình bế khí, tức là quá trình không cần oxy. Điểm này đánh dấu sự gia tăng đáng kể việc sản xuất axit lactic trong cơ bắp. Cụ thể hơn, khi vận động với cường độ thấp, cơ thể sử dụng oxy để phân giải glucose và tạo ra năng lượng. Quá trình này được gọi là hô hấp hiếu khí. Khi cường độ vận động tăng lên, nhu cầu oxy của cơ thể cũng tăng theo. Đến một mức nhất định, cơ thể không thể cung cấp đủ oxy để đáp ứng nhu cầu năng lượng, và lúc này cơ thể bắt đầu sử dụng quá trình yếm khí để tạo năng lượng. Quá trình này tạo ra axit lactic như một sản phẩm phụ. Việc xác định ngưỡng yếm khí rất quan trọng trong việc lên kế hoạch tập luyện, đặc biệt là đối với các vận động viên. Bằng cách tập luyện ở cường độ xung quanh ngưỡng yếm khí, vận động viên có thể nâng cao ngưỡng này, giúp họ duy trì cường độ vận động cao hơn trong thời gian dài hơn mà không bị mỏi.)

Quá trình này khắc nghiệt đến mức, Ji Heon cảm tưởng Oliver đã xem Jae Kyoung như thanh thép cứng, liên tục tôi luyện để tạo hình theo ý ông ấy muốn.

Ji Heon cũng nhận được giáo án chi tiết của huấn luyện viên Oliver qua email, đọc xong, Ji Heon lặng người hồi lâu, xác định mình không nhìn nhầm mục nào, anh bắt đầu tự hỏi, cái này được xây dựng dựa trên tiêu chuẩn của người bình thường thật đấy à? Nhưng, Kwon Jae Kyoung đã làm được.

Thực ra, Ji Heon cũng chẳng ngạc nhiên lắm, mỗi khi xuống nước, Kwon Jae Kyoung gần như đã bỏ xa người thường mấy chục con phố, không phải tự nhiên mà Noah suốt ngày lên án, nói Jae Kyoung là người cá mọc chân. Thậm chí, sau khi quen với quá trình tôi luyện của huấn luyện viên Oliver, Jae Kyoung còn chủ động bàn bạc với ông, đề xuất tăng cường độ huấn luyện lên cao hơn so với mức ban đầu.

May mắn thay, việc áp dụng cường độ luyện tập hành xác đến mức cực đoan đó đã mang lại kết quả rất tốt, cả Jae Kyoung và huấn luyện viên Oliver đều vô cùng hài lòng. Ji Heon cũng có thể thấy rõ, Jae Kyoung ngày càng tiến bộ rõ rệt. Những khối cơ bắp vốn đã hoàn hảo nay lại càng thêm săn chắc, mạnh mẽ hơn gấp bội thông qua quá trình tổn thương, phân tách và tái kết hợp dưới áp lực tập luyện cường độ cao. Tốc độ bơi của Jae Kyoung nhanh hơn, mỗi cú đạp chân, mỗi lần quạt tay, Jae Kyoung có thể rẽ nước lao về phía trước với khoảng cách xa hơn thấy rõ. Thậm chí, chiều cao cũng được cải thiện những 3cm, giờ Jae Kyoung khỏi cần gian lận làm tròn cũng tự tin bản thân đã vượt qua mốc 1m94, đạt được tỉ lệ chiều cao vàng khi đứng cạnh Ji Heon.

Mỗi tuần, cứ đến ngày đo thành tích là mọi người lại được phen trầm trồ kinh ngạc, trong quá trình luyện tập, Jae Kyoung còn hai lần phá kỷ lục thế giới không chính thức ở nội dung 100m bơi tự do nam và 200m hỗn hợp nam.

Tuy nhiên, ở nội dung 400m hỗn hợp, Jae Kyoung vẫn chưa thể vượt qua bức tường 4 phút 03 giây của Noah.

Đã có lúc, cậu ấy có thể dễ dàng rút ngắn thời gian xuống 04 giây, nhưng lại không sao chạm đến được mốc 03 giây 99 mà cậu ấy mong muốn, vì quá hiểu rõ Noah nên Jae Kyoung biết, phải kéo giãn khoảng cách đến mức nào mới có thể nắm chắc được chiến thắng và thành tích hiện tại vẫn chưa đủ để cậu ấy đè đầu tên Alpha Úc kia.

“Em đừng nóng vội, cứ đà này, chậm nhất là đến tháng Năm, thành tích của em sẽ được rút ngắn xuống trong khoảng mà em mong muốn. Đến Olympic, nếu thuận lợi, thầy nghĩ em có thể đạt được thành tích 03 giây 50 đấy.”

Đó là đánh giá của Oliver nhưng Jae Kyoung thì không nghĩ vậy, cậu ấy muốn đạt được thành tích dưới 04 giây ít nhất một lần trước khi Oliver rời khỏi Hàn Quốc.

“Em muốn sự chắc chắn, chỉ cần có thể rút ngắn được một lần, em đủ tự tin để có thể tái hiện lại và duy trì nó.”

Ji Heon hiểu tại sao Jae Kyoung lại nói vậy.

Sau khi chia tay huấn luyện viên Oliver, cậu ấy sẽ phải tự mình tập luyện cho đến lúc khai mạc Thế vận hội Olympic. 

Thời gian từ lúc Oliver rời đi đến lúc diễn ra Olympic phải gần nửa năm, nửa năm đó cũng là lúc diễn ra vòng loại nội bộ của đội tuyển Hàn Quốc, nhằm chọn ra những gương mặt sẽ khoác lên màu áo quốc gia, chinh chiến ở đấu trường thể thao quốc tế khắc nghiệt nhất hành tinh – Thế vận hội Olympic. Đây cũng là lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng, Jae Kyoung tham dự nội dung 400m hỗn hợp nam ở giải đấu quốc tế.

Đối với một vận động viên, sự tự tin vô cùng quan trọng. Chỉ cần có niềm tin, dù đôi lúc lạc đường, bọn họ cũng sẽ nhanh chóng tìm được lối về, dù thành tích có tạm thời giảm sút, niềm tin cũng sẽ không lung lay. Jae Kyoung lúc này cần phải có thành tích cụ thể để đắp nặn niềm tin, tin rằng cậu ấy có thể phá vỡ bức tường 04 giây và lập kỷ lục mới.

Với tâm thế của người đã từng chinh chiến ở đấu trường quốc tế cũng như đã từng từ bỏ tất cả vì sự yếu đuối của chính bản thân, hơn ai hết, Ji Heon hiểu được giai đoạn này quan trọng với Jae Kyoung đến mức nào. Chưa cần Jae Kyoung lên tiếng, Ji Heon đã chủ động hẹn gặp CEO Kang, thành công thuyết phục Kang Tae Jin gia hạn hợp đồng để Oliver ở lại Hàn Quốc thêm 21 ngày. Thực ra, với công ty quản lý thể thao có nền tảng được gây dựng từ các cựu vận động viên quốc gia đã giải nghệ như Spoins, ai cũng sẽ hiểu được lý do vì sao Ji Heon làm như vậy nên việc thuyết phục CEO Kang chẳng mấy khó khăn.

Có thêm ba tuần, Jae Kyoung càng hăng hái tập luyện hơn. 

Quãng đường bơi tập từ 8000m mỗi ngày đã tăng lên 9000m, thậm chí còn sắp chạm mốc 10000m, đó mới chỉ là phần tập dưới nước, phần tập thể lực trên bờ cũng không thể thiếu. Dưới sự tác động của huấn luyện viên Oliver, huấn luyện viên Yoo cũng hăng hái hẳn, cùng Oliver thảo luận điều chỉnh lại kế hoạch tập luyện của Jae Kyoung với quyết tâm biến mấy múi cơ của cậu ấy thành hàng trưng bày không tì vết. đẹp như tượng thần Hy Lạp thì mới vừa lòng. 

Vậy nên, việc cậu ấy vừa đặt lưng xuống giường đã ngủ được ngay cũng là chuyện dễ hiểu.

Đổi lại là Ji Heon, anh nghĩ mình đã sớm ngất luôn ở trung tâm thể thao, mặc xác ai làm gì làm, đằng này Jae Kyoung vẫn còn đi đứng rất vững, dáng vẻ cũng chẳng uể oải gì, vẫn ăn uống, tắm rửa như thường….

Dù Jae Kyoung đã nói không được nghĩ linh tinh nhưng Ji Heon vẫn không khống chế được chính mình, đầu óc giàu trí tưởng tượng của anh lại bắt đầu tự vận hành, nảy ra vô số giả thuyết để bào chữa cho việc Jae Kyoung sống chết cũng không làm tình với anh.

Hay do cậu ấy luyện tập mệt nên mới lấy cân nặng của anh làm cớ để gạt chuyện giao lưu thể xác sang một bên?

Nhưng rất nhanh, cảnh Jae Kyoung hăng say chống đẩy vào sáng ngày nghỉ cuối tuần đã tàn nhẫn giẫm bẹp giả thuyết đó của Ji Heon. Thậm chí, khi Ji Heon cố ý chơi xấu, ngồi chễm chệ trên lưng Jae Kyoung, cậu ấy vẫn nhẹ nhàng chống đẩy được hẳn hai mươi nhịp, dù Ji Heon có sụt cân thì thể trạng của anh vẫn thuộc dạng cao to, đạt chuẩn Alpha. Trước đó, khi cõng Ji Heon, Jae Kyoung chỉ chống đẩy được khoảng mười cái rồi sẽ đảo mắt giả vờ giả vịt nói: “Anh ơi, em muốn nhìn mặt anh, anh xuống đây cho em nhìn chút được không?”

Giờ thì hay rồi, thể chất của cậu ấy đã được tăng cường đến mức, dù có cõng Ji Heon trên lưng cũng sẽ chống đẩy được hai hẳn mươi nhịp.

Nói đi cũng phải nói lại, Ji Heon chưa từng thấy thanh niên trẻ tuổi nào sống lành mạnh như em bạn trai của anh, tập luyện đều đặn mỗi ngày, ăn uống đầy đủ, nghỉ ngơi đúng giờ giấc, không có bất cứ thói hư tật xấu nào, sống điều độ đến mức đó mà sức khoẻ có thể kém được sao? Ngược lại, việc đặt lưng xuống giường đã ngủ được ngay chứng tỏ trạng thái tinh thần của Jae Kyoung cũng đang được điều chỉnh rất cân bằng. Mà cậu ấy cũng chẳng phải vừa về đến nhà đã ngủ, Jae Kyoung còn bám lấy Ji Heon làm đủ thứ việc xong xuôi mới ôm anh lên giường nhắm mắt, nên Ji Heon cũng chẳng phàn nàn được gì.

Lịch hoạt động của cả hai gần như ngày nào cũng giống nhau, Ji Heon sẽ luôn tranh thủ về nhà lúc bảy giờ, ăn tối xong, cả anh và Jae Kyoung sẽ dính nhau như sam trên sofa, tận hưởng khoảng thời gian thả lỏng hiếm hoi trong ngày, đến tận mười giờ đêm, cả hai mới đi ngủ. Sáng hôm sau, chưa đến sáu giờ, chuông báo thức còn chưa kêu, Jae Kyoung đã tự giác mở mắt dậy, vệ sinh cá nhân trước rồi mới đánh thức Ji Heon, đồng hồ sinh học của cậu ấy còn chạy tốt hơn cả mấy cái báo thức vô dụng hay bị ấn tắt của điện thoại.

Tóm lại, giả thuyết tập luyện mệt mỏi gì đó hoàn toàn sai bét.

Vậy chẳng lẽ do pheromone? Ji Heon tăng lượng thuốc ức chế lên hết cỡ, pheromone hết tác dụng nên ham muốn sinh lý của Jae Kyoung cũng suy giảm luôn? Ý nghĩ đáng sợ ấy chỉ thoáng qua trong đầu Ji Heon được đúng mười giây đã phải cuốn gói ra đi ngay và luôn. Hễ chộp được cơ hội, Jae Kyoung sẽ ôm Ji Heon cứng ngắc, tay thì vuốt ve, vùi đầu vào hõm cổ anh, dụi tới dụi lui, ủi trái ủi phải, kiểu này thì chắc chắn ham muốn không hề suy giảm chút nào, thậm chí nó còn tịnh tiến theo từng ngày ấy chứ…..

Đúng vậy.

Xúc tiến tình cảm bằng cách giao lưu thể xác trên giường đang tạm ngừng, thay vào đó, tần suất skinship trở nên dày đặc như mưa. Thậm chí, vì dục vọng bị đè nén nên Jae Kyoung càng bám dính Ji Heon hơn, cứ hễ ở trên sofa là y như rằng, cậu ấy sẽ ôm anh chặt cứng, ngay cả đi vệ sinh cũng lẽo đẽo theo, đứng đợi trước cửa. Mỗi lần Ji Heon định bảo Jae Kyoung hạn chế lại là sẽ bị bộ dáng chó bự mắc mưa của cậu ấy làm cho mềm lòng. Cả hai cứ như quay lại thuở chưa hẹn hò, lúc đó, anh và Jae Kyoung đã thoả thuận chỉ được làm tình vào cuối tuần nên cứ có cơ hội, Jae Kyoung cũng sẽ ôm chặt anh, hôn hít khắp nơi. Giờ cũng gần như thế, chỉ khác là tiết mục làm tình cuối tuần cũng bị cắt bỏ nốt.

Để mà nói thì Ji Heon chẳng thèm khát đến mức bứt rứt, anh đã qua giai đoạn mới nếm thử trái cấm, ngày đêm đều hừng hực lửa dục từ lâu. Ji Heon thừa nhận, trước đó anh có hơi quá đà, phần cũng vì tâm lý muốn bù đắp cho Jae Kyoung khiến anh trở nên quá khích. Nhưng khi bình tĩnh hơn, nhìn lại thành tích lăn giường của anh và Jae Kyoung, nhìn số lượng hộp bao cao su mà cả hai đã vét đến tận cái cuối cùng, rồi lại so với kích cỡ dương vật to quá mức của Jae Kyoung, Ji Heon thực sự cũng thấy nể phục chính mình. Hơn nữa, dù là Omega thì anh vẫn là đàn ông, trong quan hệ đồng giới, bên nằm dưới luôn phải chịu áp lực nhất định, việc không làm tình một thời gian cũng khiến cơ thể Ji Heon đỡ phải chịu tội hơn.

Tuy hiểu việc Jae Kyoung đang làm cũng chỉ vì muốn tốt cho anh, bản thân cậu ấy cũng chẳng dễ chịu gì, nhưng tâm trạng Ji Heon vẫn không thoải mái. Đương nhiên không phải do anh dục cầu bất mãn, tất cả cũng vì tác dụng phụ của thuốc ức chế gây ra, đây là vấn đề Ji Heon không cách nào khống chế được, tác dụng phụ khiến anh nhạy cảm gấp mấy lần bình thường, suốt ngày suy diễn lung tung. Lý trí và sự điềm tĩnh thường thấy của Ji Heon đã bị tác dụng phụ của thuốc ức chế kéo căng như dây đàn, đây là giai đoạn khiến Ji Heon thấy mệt mỏi nhất, thể xác không theo ý mình thì anh còn miễn cưỡng chấp nhận được, chứ đầu óc mất kiểm soát thì anh phải tốn rất nhiều sức mới có thể duy trì được bộ dạng bình thản.

Lúc nào cũng phải ở trong trạng thái đấu tranh với chính mình, chỉ cần thả lỏng, não bộ sẽ lập tức bị hàng loạt suy nghĩ tiêu cực xâm chiếm.

Dù biết tất cả chỉ là trò đùa của hormone, dù biết rõ đó không phải sự thật, nhưng một khi đã rơi vào “vũng lầy” u ám, Ji Heon chẳng thể thoát ra được, càng vùng vẫy càng chìm sâu. Anh còn hối hận về cái đêm say xỉn, kể lể hết những chuyện ngu ngốc trong quá khứ cho Jae Kyoung nghe, tuy cậu ấy không nói gì, nhưng cái ảo tưởng Jae Kyoung đang rất thất vọng về anh cứ chực chờ nuốt chửng Ji Heon.

Lắm lúc, Ji Heon bế tắc đến mức định làm liều, anh định thử bất chấp hết, đè Jae Kyoung ra mây mưa một trận cho xong, nếu làm vậy, cảm giác bất an của anh có biến mất không? Nhưng rồi Ji Heon lại lắc đầu, vì anh biết, nó chỉ khiến anh khá hơn lúc đó mà thôi, xong rồi đâu lại vào đấy, tác dụng phụ của thuốc ức chế mà còn thì anh đừng hòng sống yên.

Hơn nữa, Ji Heon cũng đã vài lần bóng gió gạ gẫm nhưng đều bị Jae Kyoung từ chối thẳng thừng. Dù biết Jae Kyoung làm vậy cũng vì lo lắng cho anh, nhưng bị từ chối nhiều lần, là đàn ông thì ai mà nhịn được chứ….. Ji Heon cũng không ngoại lệ.

Giờ Ji Heon đã tiêu cực đến mức nghĩ, hay do anh gầy đi nhiều quá, đến mức Jae Kyoung không muốn nhìn nữa? Thế là Ji Heon bắt đầu ngại cởi quần áo trước mặt Jae Kyoung.

Vì vậy, khi Jae Kyoung cau mày nhìn quầng thâm mắt của Ji Heon, lo lắng hỏi dò: “Anh, có phải vì em mà anh ngủ không ngon không? Hay em về nhà ở một thời gian nhé?” 

Ji Heon chỉ đáp:

“Ừm, vậy cũng được.”

Thành thật mà nói, Ji Heon cũng đang thấy mệt mỏi vì cứ phải để ý ánh mắt của Jae Kyoung, trong chính nhà mình mà anh phải mặc đến mấy lớp quần áo.

Nhưng Ji Heon cũng không ngờ, tình trạng của anh đã tệ đến mức khiến Jae Kyoung phải chủ động đề nghị như vậy.

Hay nói đúng hơn, điều mà Ji Heon luôn cố ý xem nhẹ lại bị chính Jae Kyoung ép anh phải đối diện. Anh đã sớm nhận thức được tác dụng phụ của lần tăng thuốc ức chế này có phần quá sức với anh, nó tệ hơn cả những viễn cảnh tệ nhất mà anh đã từng nghĩ đến, nhưng thuốc đã tăng, chip đã cấy, ngoài chịu đựng ra cũng chẳng còn cách nào….

Jae Kyoung chuyển về căn hộ của mình, việc đưa đón Jae Kyoung đến trung tâm thể thao cả sáng lẫn chiều cũng chuyển sang cho Min Woo đảm nhiệm.

Lần này không liên quan đến Ji Heon, mà do chính Jae Kyoung đề nghị, cậu ấy nói với anh: “Anh này, anh không cần đưa đón em đi tập nữa đâu, anh tranh thủ thời gian nghỉ ngơi, dưỡng sức, ngủ nhiều vào.”

Rồi ép Ji Heon giao chìa khoá xe công ty, ném cho Min Woo.

“Thế cứ để Min Woo đưa đón em đi buổi sáng, chiều sẽ do anh phụ trách là được mà.”

Ji Heon đề nghị đổi lịch, nhưng Jae Kyoung cương quyết lắc đầu:

“Lái xe cũng mệt lắm đấy anh, không kỳ kèo nữa, em nói với anh Min Woo rồi, anh ấy lo được hết, anh đừng bận tâm đến việc tập luyện của em nữa, lo nghỉ ngơi dưỡng sức đi nhé.”

“Gì đây, trước đó còn bảo không có anh ở bể bơi thì thấy cô đơn cơ mà.” Ji Heon nửa đùa nửa thật: “Giờ không cần anh nữa à?”

“Cần chứ.” Jae Kyoung không chút do dự đáp: “Nhưng cần anh cả đời chứ không chỉ mỗi lúc này, thời gian này em vẫn chịu đựng được. Đợi ít lâu nữa, trời ấm lên, lúc đấy dù anh có không muốn em cũng sẽ lôi anh đi cùng, ép anh mua đồ bơi, lôi anh xuống nước bằng được mới thôi, nên bây giờ anh cố lấy lại sức khỏe đi, được không anh?”

Dù là câu hỏi nhưng thái độ của Jae Kyoung rất nghiêm nghị, cho thấy cậu ấy đang yêu cầu, Ji Heon không được phép thương lượng.

“Bây giờ anh vẫn xuống bể bơi được mà. Nhiệt độ nước được hệ thống của trung tâm điều chỉnh, có phụ thuộc vào thời tiết đâu?”

Ji Heon cố tình trêu chọc, nhưng Jae Kyoung không hùa theo.

Cậu ấy chỉ nghiêm mặt, trầm giọng nói: “Anh à, em không đùa đâu, nói thật, giờ mà bảo anh xuống bể bơi, em nghi anh sẽ chìm luôn mất….”

Dù đã thống nhất sẽ để Min Woo lái xe, nhưng sau mỗi buổi tập chiều, Jae Kyoung vẫn cứ đều đặn ghé nhà Ji Heon. Cậu ấy ăn tối ở đó, nán lại thêm một lúc, rồi đến khoảng chín rưỡi tối mới bắt taxi về. Mỗi lần Ji Heon đề nghị để anh đưa về, Jae Kyoung đều nhìn anh với vẻ mặt như vừa nghe chuyện gì đó vô lý, khó chấp nhận, nghiêm nghị buông một câu “Anh phải nghe lời em, ngủ sớm đi nhé.” rồi biến mất hút.

Ji Heon cũng nhanh chóng nhận ra, lý do Jae Kyoung chịu khó lặn lội đường xa như vậy mỗi ngày chính là để ăn tối cùng anh – chính xác hơn là để đảm bảo Ji Heon sẽ không bỏ bữa, ăn uống đủ chất.

Làm sao mà Ji Heon không nhận ra được chứ, có những hôm anh bận, về trễ, dù đã có mặt ở nhà anh từ sớm nhưng Jae Kyoung cũng nhất quyết không ăn tối trước, cố chấp đợi anh về.

Thậm chí, có hôm Ji Heon bị tác dụng phụ quật tơi bời hoa lá, mệt đến mức không muốn ăn, chỉ đành nói: “Anh không đói, em cứ ăn đi nhé.”

Jae Kyoung không hề cáu gắt hay ép buộc anh, vòng tay rắn chắc ôm anh vẫn rất đỗi dịu dàng, cậu ấy sẽ cọ mũi lên vai anh, nhẹ giọng nói: “Vâng, vậy anh đến bàn ngồi cùng em nhé.”

Rồi vừa cưỡng ép vừa dụ dỗ, bắt Ji Heon ngồi đối diện, vừa ăn vừa gắp thức ăn cho Ji Heon, hệ thống ngôn ngữ vốn nghèo nàn của cậu ấy cũng hoạt động hết công suất:

“Anh ơi, thử cái này đi, ngon lắm!”

“Món này lần đầu em ăn, em gọi thử thôi tại thấy lạ, anh thử vị giúp em xem có dễ ăn không nhé!”

Ji Heon thậm chí còn hoài nghi, Jae Kyoung đã thực sự đăng ký học lớp kỹ năng mềm nào đó mới có thể đẻ ra đủ lý do mà không hề bị trùng lặp, chỉ để dỗ anh ăn.

“Nhóc cưng à, em biết là nãy giờ anh ăn nhiều hơn em rồi đúng chứ? Đừng làm vậy nữa, em cứ ăn đi, anh không đói.”

Mấy câu đó đã được Jae Kyoung cho vào tai trái xong ném hết qua tai phải, cậu ấy mặt dày nói:

“Làm gì có chuyện anh ăn nhiều hơn em được. Dù anh ăn kiểu gì, ăn cái gì thì em vẫn luôn ăn nhiều hơn anh. Gấp đôi, gấp ba luôn ấy chứ, anh mà ăn nhiều hơn em thì giờ này chúng ta đã đổi chỗ cho nhau rồi, nên anh đừng lo.”

Vừa nói, Jae Kyoung vừa liên tục gắp thức ăn cho Ji Heon, chủ yếu là các loại thịt được chế biến theo kiểu dễ tiêu hoá, dễ hấp thụ. 

Rau xanh không nằm trong bảng dinh dưỡng của Jae Kyoung, cậu ấy cứ lấy tôn chỉ ăn gì bổ nấy, gắp cho Ji Heon toàn là thịt.

Gu ăn uống của Ji Heon cũng thiên về đồ mặn, anh thích ăn thịt và cá hơn là mấy món chay. Dù không còn tập luyện với cường độ cao như hồi là vận động viên, nhưng để duy trì chiều cao và phần lớn cơ bắp, cơ thể anh vẫn cần một lượng lớn calo nhất định, Ji Heon còn thuộc tuýp người hấp thụ calo chủ yếu từ protein. Vì vậy, khẩu phần ăn thường ngày của anh cũng khá nhiều, dù không được hoành tráng như Jae Kyoung. Dĩ nhiên, lần đầu đi ăn với Ji Heon, Jae Kyoung đã hơi sốc, mặt mũi ngơ ngác hỏi: “Anh à, lần nào anh cũng chỉ ăn có từng này thôi á…..?”

Nghe xong, Ji Heon cũng sốc theo, từng này thôi á? Cậu ấy nói cứ như Ji Heon ăn ít lắm vậy. Đúng là nếu đặt cạnh lượng ăn có thể chất thành ngọn núi nhỏ của Jae Kyoung, suất ăn của Ji Heon chẳng thấm vào đâu, nhưng so với đám đồng nghiệp đa phần là cựu vận động viên ở Spoins, Ji Heon đã thuộc diện ăn như rồng như hổ rồi….. đến cả CEO Kang còn phải chào thua anh cơ mà…..

Nhưng giờ, lượng ăn vượt mức đó đã khiến Ji Heon đuối lý. Nếu khẩu phần ăn của Ji Heon thuộc dạng ít hoặc bình thường thì anh đã lâý có bụng no căng, đứng dậy chuồn gấp. Nhưng Jae Kyoung đã sớm nắm rõ thói quen ăn uống của anh nên Ji Heon không cách nào qua mặt cậu ấy được. Ji Heon chỉ có thể siết chặt tay dưới gầm bàn, cố gắng ăn để Jae Kyoung đỡ lo, nhưng hầu như lần nào, sau khi cánh cửa căn hộ đóng lại, bóng dáng Jae Kyoung khuất hẳn, Ji Heon cũng phải lập tức chạy ngay vào nhà vệ sinh nôn hết những gì vừa cho vào bụng.

Giữa không gian ẩm ướt đơn điệu, người đàn ông có vóc dáng cao dong dỏng vốc nước tạt lên mặt, lực mạnh đến mức thấm ướt cả mảng lớn áo nhưng anh dường như đã quá mệt để bận tâm đến nó.

Sự tiều tuỵ hiện rõ trên khuôn mặt điển trai cũng không khiến anh trở nên già hơn hay u ám đi. Đường nét ngũ quan của Ji Heon vốn thiên về sự hài hoà, không quá mềm mại, nhưng cũng chẳng sắc bén như Jae Kyoung.

Mỗi lần anh để lộ sự yếu đuối của mình, sự hài hoà đó cũng bị phá vỡ, nó không làm cho Ji Heon trở nên mong manh mà ngược lại, nó còn tăng thêm cho anh vài phần cứng cáp lạ thường. Sức hút cũng theo đó tăng vọt, đồng thời, sự bất ổn của anh cũng dễ che giấu hơn nhiều, đó là lý do vì sao, Jae Kyoung chỉ thấy Ji Heon như đang ốm bệnh, chứ không hề nghĩ đến khía cạnh tâm lý của anh cũng đang rất bấp bênh.

Ji Heon tựa lưng vào vách tường lạnh lẽo, để cơ thể trượt dọc theo quán tính, ngồi thừ người trong phòng tắm hồi lâu.

Vẻ ôn hoà dần hiện về trên khuôn mặt anh, khóe mắt cong cong, anh lại nở nụ cười quen thuộc, nụ cười thoải mái, như thể đã trút bỏ được gánh nặng.

Lần nào cũng mệt mỏi như thế này nhưng anh vẫn cười được mới chết chứ.

Cảm nhận rõ sự quan tâm của Jae Kyoung dành cho anh lớn đến mức nào, Ji Heon dù đang kiệt quệ cũng không nhịn được mà nở nụ cười.

“Jeong Ji Heon, mày không quay đầu được nữa rồi…..” Anh lẩm bẩm.

 

Prev
Next

MANGA DISCUSSION

Hủy

DÀNH CHO BẠN

xxlarge
Đừng động, không tôi “bắn”
30/07/2024
biaguidentoi2
Gửi Đến Tôi, Người Không Yêu Em
07/05/2025
Cận cảnh 4
Cận Cảnh
06/05/2025
mqh giữa chúng ta hiện tại
Mối Quan Hệ Giữa Chúng Ta Hiện Tại
04/05/2025
Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Tất nhiên là chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.
Owl Footer
© L'orange Translation - Cam Mười Tú.
789 club Link vào 8live Nhat vip Sun win Thabet Link vào Debet Yo 88 tải app Uk88 hello88 uk88 luckywin go88 net https://go886.me/ https://88vn.network/ tỷ lệ cá cược bóng đá vinbet sanvip UK88 vin777 ee88 https://jun8818.shop/ https://jun8818.live/ https://jun8818.us/ https://jun8818.info/ https://jun8818.cloud/ https://jun8818.pro/ https://jun8818.net/ https://jun8818.xyz/ https://jun8818.me/ https://jun8818.org/ https://shbet188.shop/ https://shbet188.us/ https://shbet188.xyz/ https://shbet288.tech/ https://shbet288.today/ https://shbet288.store/ https://shbet188.ink/ https://shbet188.cloud/ https://shbet188.pro/ https://shbet188.me/ https://shbet188.org/ https://hi8818.online/ https://hi8818.cloud/ https://hi8818.us/ https://hi8818.blog/ https://hi8818.xyz/ https://hi8818.me/ https://hi8818.ink/ https://hi8818.site/ https://hi8818.com/ https://ahihi88.host/ https://new8818.ink/ https://new8818.site/ https://new8818.vip/ https://new8818.club/ https://new8818.biz/ https://new8818.today/ https://new8818.co/ https://new8818.online/ https://new8818.live/ https://new8818.us/ https://new8818.info/ https://new8818.cloud/ https://new8818.pro/ https://new8818.xyz/ https://new8818.me/ https://new8818.org/ https://new8818.net/ https://789bet.asia/ https://789bet188.site/ https://789bet188.vip/ https://789bet188.club/ https://789bet188.biz/ https://789bet188.tech/ https://789bet188.co/ https://789bet188.online/ https://789bet188.live/ https://789bet188.info/ https://789bet188.cloud/ https://789bet188.pro/ https://789bet188.xyz/ https://789bet188.today/ https://789bet188.us/ RR88 Test

Sign in

Lost your password?

← Back to L'orange Translation

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to L'orange Translation

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to L'orange Translation