×
L'orange Translation
Đăng nhập Đăng ký
Trang Chủ Nhóm Dịch Fanpage Liên Hệ
L'orange Translation
Đăng nhập Đăng ký
  • ĐANG DỊCH
  • ĐÃ HOÀN
  • TRUYỆN NGẮN
  • TIN TỨC
  • DONATE
  • Fanpage

DASH (BL NOVEL Hàn) - VOL 3 - Chặng Lướt Sóng - Chương 47

  1. Trang Chủ
  2. DASH (BL NOVEL Hàn)
  3. VOL 3 - Chặng Lướt Sóng - Chương 47 - Tuy tôi đã quên nhiều chuyện, nhưng những gì cậu thích, những gì cậu ghét, tôi vẫn nhớ rõ
Prev
Next

VOL 3 – Chặng Lướt Sóng – Chương 47: Tuy tôi đã quên nhiều chuyện, nhưng những gì cậu thích, những gì cậu ghét, tôi vẫn nhớ rõ

“Nói em nghe, anh còn làm gì nữa không?

Sau nụ hôn dài thoả mãn, Jae Kyoung tách môi ra khỏi Ji Heon, tay vẫn vuốt nhẹ gò má dẫn nhiễm sắc đỏ của anh.

“Ha…Làm?…. làm gì cơ?”

“Em hỏi là, trong lúc đợi em đến, ngoài đánh răng ra, anh còn làm gì nữa không?” Jae Kyoung truy hỏi.

Ji Heon còn chưa kịp tỉnh táo, đang nghĩ xem Jae Kyoung có ý gì thì bàn tay cậu ấy đã luồn vào trong quần anh.

“Chỗ này, anh cũng chuẩn bị sẵn rồi sao?” Jae Kyoung vừa nói vừa cách lớp quần lót, chạm vào khe mông nhạy cảm.

Cách lớp vải mỏng manh, những cái vuốt ve phóng đãng của Jae Kyoung khiến Ji Heon run lên, tựa hẳn người vào ngực cậu ấy, thở hắt ra một hơi.

“Ưm… cậu thật là…”

Ji Heon chưa kịp dứt lời thì Jae Kyoung đã luồn tay hẳn vào trong. Bàn tay to lớn ôm trọn một bên mông Ji Heon, những cái xoa bóp liên tiếp ập đến khiến anh rùng mình. Chưa hết, ngón tay cậu ấy còn nhanh chóng mò đến nơi riêng tư kia, khiến Ji Heon không thể kìm nén được tiếng rên rỉ.

Ji Heon vội vàng cắn môi để ngăn âm thanh đáng xấu hổ phát ra, nhưng không thể ngăn được lối vào chực chờ hé mở, như thể đang thèm khát được lấp đầy. Cảm thấy xấu hổ vì cơ thể phóng đãng cứ phô bày sự dâm dục một cách trần trụi, mặt Ji Heon lập tức đỏ đến mức nhỏ máu.

Jae Kyoung dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve những nếp nhăn quanh lỗ nhỏ, rồi đẩy một ngón tay vào khe hẹp. Lỗ nhỏ vẫn còn khô khốc khiến ngón tay dài của cậu ấy phải khó khăn lắm mới chen vào được.

“Chật thật đấy.” Jae Kyoung lẩm bẩm như đang nói với chính mình, giọng điệu cũng không còn vẻ lóng ngóng như lần đầu của cả hai nữa.

“Hôm nay anh không chuẩn bị trước chỗ này à?” Giọng Jae Kyoung pha chút thích thú. Cậu ấy đã biết rõ, chỉ cần cậu ấy chạm vào, nơi đó sẽ nhanh chóng tan chảy, mềm nhũn ngay.

“Đừng có chạm vào… ưm….!”

Ji Heon làm sao biết Jae Kyoung sẽ đến sớm những hai tiếng đồng hồ, anh xấu hổ cúi mặt, nhưng vì góc ngồi mà Ji Heon hoàn toàn không né được Jae Kyoung, thậm chí còn chủ động để cậu ấy được nhìn rõ khuôn mặt đỏ bừng của anh, Jae Kyoung lập tức chớp lấy cơ hội, áp môi hôn lên môi anh, nụ hôn gấp gáp như thể cậu ấy đang rất vui vì sơ suất của Ji Heon đã cho cậu ấy cơ hội được nới lỏng lỗ nhỏ của anh.

“Ưm… cậu….không thấy phiền phức sao?” Ji Heon hỏi.

“Sao lại phiền chứ.”

Jae Kyoung lập tức đáp.

“Đằng nào nó cũng sẽ nhanh chóng ướt át, mở rộng để đón nhận em thôi.”

Rồi Jae Kyoung lại đưa thêm một ngón tay vào. Bên trong đột nhiên căng chặt hơn khi phải chứa đựng kích thước gấp đôi ban đầu, Ji Heon cảm nhận rõ ràng từng chuyển động của niêm mạc đang co bóp quanh ngón tay Jae Kyoung. Khi đầu ngón tay Jae Kyoung chạm vào điểm nhạy cảm sâu bên trong, những nếp gấp siết chặt, co bóp dữ dội hơn.

Dù không hề chủ động, nhưng cơ thể lại tự phản ứng, khiến khoé mắt Ji Heon cũng trở nên đỏ ửng. Đúng lúc đó, Jae Kyoung lại lần nữa mạnh tay kích thích tuyến tiền liệt, Ji Heon nhân cơ hội, bật thốt tiếng rên đã kìm nén từ tận lúc nãy rồi lập tức chôn mặt vào vai Jae Kyoung.

“Ưm….”

Vì đã hiểu rõ cơ thể đối phương nên Jae Kyoung cũng ý thức được, cửa hậu của Ji Heon nhạy cảm và yếu ớt hơn cậu ấy nghĩ, vì vậy mà từng cử chỉ, từng đợt vuốt ve của cậu ấy cũng không còn thô bạo và gấp gáp như lần đầu, nhưng như vậy lại càng khiến Ji Heon phát điên thêm. Ji Heon cắn môi, cố kìm nén ham muốn đưa đẩy hông, vùi mặt sâu hơn vào hõm vai Jae Kyoung.

Jae Kyoung hơi nghiêng đầu, hôn lên tóc Ji Heon, rồi lại mơn trớn bên vành tai anh:

“Chỗ này của anh lúc đầu khít lắm, nhưng em cứ mân mê một lúc là lại mềm nhũn. Giống như bơ đậu phộng tan chảy vậy.”

“Ưm….nói gì vậy chứ?” Ji Heon bật cười khẽ vì quả so sánh lạ đời mà lần đầu anh mới được nghe. Càng hiểu ý nghĩa câu nói, anh càng không thể nhịn được cười.

Như cố ý muốn chọc anh vui, Jae Kyoung lại thì thầm vào tai anh:

“Anh à, anh có biết mỗi lần anh cười, chỗ này của anh lại run lên không?”

Vừa nói, Jae Kyoung vừa dùng đầu ngón tay chạm vào điểm sâu nhất bên trong để minh hoạ cho Ji Heon hiểu “chỗ này” là chỗ nào. Dưới những cái vuốt ve đầy dục vọng, các nếp gấp co thắt rồi giãn ra, lỗ nhỏ bắt đầu tiết ra chất dịch trơn trượt. Cảm giác run rẩy mãnh liệt ngay bụng dưới và sự ướt át ngay khe mông đều chân thực đến mức Ji Heon phải rùng mình.

“Ư…… biết…” Ji Heon vẫn vùi mặt vào hõm vai Jae Kyoung, thở gấp đáp lại.

Hơi thở của anh dần trở nên gấp gáp. Dù đây mới chỉ là lần thứ ba, nhưng những ngón tay của Jae Kyoung đã trở nên điêu luyện hơn rất nhiều so với trước.

“Xem này, nó đã mềm nhũn hẳn rồi đấy anh.”

Vừa nói, Jae Kyoung vừa đưa thêm một ngón tay vào. Đúng như lời cậu ấy nói, lối vào đã mềm nhũn, dù đã nuốt trọn ba ngón tay nhưng vẫn chưa thoả mãn, không ngừng co bóp, như thể đang thèm khát một thứ gì đó lớn hơn, nóng bỏng hơn. Mỗi lần lỗ nhỏ mở ra rồi khép lại, Ji Heon đều cảm nhận được dâm dịch đang rỉ ra, chính Ji Heon cũng thấy khó hiểu, dù cho thể chất anh dễ tiết dịch, nhưng chỉ có làm tình với Jae Kyoung, anh mới ướt nhanh và tiết nhiều đến mức này.

Cứ thế này thì không ổn, cậu ấy còn mơn trớn nữa thì thể nào sofa cũng sẽ dây bẩn.

Ji Heon ghé sát bên tai Jae Kyoung thì thầm:

“Hm…. Jae Kyoung à…. nếu muốn làm thì… lên giường đi.”

Như thể chỉ chờ đợi câu nói đó, Jae Kyoung bế thốc Ji Heon lên. Giật mình, Ji Heon theo bản năng vòng tay ôm chầm lấy Jae Kyoung.

“Sao vậy anh?”

Đột ngột bị Ji Heon ôm cổ, Jae Kyoung cũng giật mình theo, ngạc nhiên nhìn anh.

“Cậu….. làm tôi giật mình, đây là lần đầu có người bế tôi kiểu này….” Ji Heon vẫn chưa hết bàng hoàng.

“Không nặng sao?”

Nghe Ji Heon hỏi, Jae Kyoung bật cười như đang muốn trêu chọc anh, chân dài sải bước đứng giữa phòng khách, Jae Kyoung không ngại khoe khoang:

“Chỉ cần anh muốn, em có thể bế anh đi khắp nhà mà vẫn làm anh sướng được đấy.”

“Anh muốn thử không?” Jae Kyoung hỏi, trông cậu ấy nghiêm túc đến mức Ji Heon không thể xem đó là lời nói đùa, thậm chí, đôi mắt nâu trong veo của Jae Kyoung còn đang hiện rõ vẻ háo hức muốn thử.

“Không, địa điểm làm tình tôi thích nhất, tư thế tôi thích nhất chính là ở trên giường.” Ji Heon điềm tĩnh trả lời rõ từng chữ một, ngay cả khi làm bình thường, thể lực của Jae Kyoung cũng đã bỏ xa anh tám con phố rồi, anh đâu có dại mà đi thử mấy trò mạo hiểm có độ phức tạp cao như thế.

“Nên bế tôi vào phòng nhanh đi.” Ji Heon sợ đêm dài lắm mộng, dây dưa lâu sẽ khiến Jae Kyoung thật sự biến ý tưởng điên rồ đó thành thật, bèn cố ý siết chặt vòng tay đang bám quanh cổ Jae Kyoung, chân cũng vòng lên siết lấy hông cậu ấy.

May mắn, trò khiêu khích của Ji Heon đã có tác dụng, Jae Kyoung nhanh chóng bế anh vào phòng.

Đến lúc được nằm trên giường cùng Jae Kyoung như mong muốn, Ji Heon chợt bi ai nhận ra: Có lẽ chiếc giường đơn một người tiêu chuẩn đã đồng hành cùng anh bấy lâu, sẽ kết thúc sứ mệnh của nó vào ngày hôm nay.

Jae Kyoung nói không sai, giường đơn nhà Ji Heon quá mỏng manh để có thể chịu đựng cả hai người bọn họ. Chưa cần nói đến chiều rộng, từ độ bền đã thấy rất bất ổn rồi. Ngay khi Jae Kyoung vừa đè Ji Heon xuống giường, với sức nặng gấp đôi bình thường, lò xo đệm đã lập tức gào thét phản đối.

Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, Ji Heon đã nghĩ “Hay mình cứ bảo cậu ấy bế mình làm như lúc nãy nói…”. Nhưng rồi anh nhanh chóng từ bỏ ý định.

Anh có phát rồ đến đâu cũng không thể hy sinh thân mình để cứu lấy cái giường được.

Cuối cùng, Ji Heon đành cam chịu số phận, thầm chào tạm biệt giường đơn thân thương đã cùng anh đồng cam cộng khổ suốt ba năm trời: Tạm biệt nhé, giường yêu quý, cảm ơn cưng đã vất vả cúc cung tận tuỵ, phục vụ anh suốt ba năm qua. Và… xin lỗi vì đã để cưng phải chịu đựng cảnh tượng kinh hoàng này trước khi nhắm mắt lìa đời…..

———-

“Chắc chết sớm mất thôi.”

Ji Heon tựa người vào lan can ban công, trầm ngâm suy nghĩ.

Tất nhiên, câu than thở chết sớm kia không phải muốn nhắc đến cái giường, nó đã sớm bỏ mạng rồi. Thậm chí, nó còn lìa đời nhanh hơn Ji Heon dự đoán, đến hiệp hai hay ba gì đó, mỗi khi Jae Kyoung cử động, những tiếng “kít kít” đáng sợ từ bốn phía lại vang lên. Nhìn những chỗ lõm xuống trên nệm là đủ biết, lò xo đã hoàn toàn hỏng.

Dù sao, đó cũng không phải vấn đề gì lớn, giường hỏng thì mua cái mới. Sofa hay bất cứ thứ gì cũng vậy. Đồ đạc cũ hay hỏng hóc, Ji Heon có thể thay thế được.

Nhưng cơ thể con người thì không.

Dạo gần đây, Ji Heon bắt đầu thực sự lo lắng, anh cảm thấy mình sắp chết đến nơi. Dù luôn tự tin về thể lực của mình, nhưng không hiểu sao, Ji Heon đã bắt đầu hoài nghi, bản thân anh thực sự trâu bò ư? Anh cũng chỉ mới 27 chứ đâu phải 72, trâu bò kiểu gì mà mỗi lần hít thở là mỗi lần muốn đứt hơi chết luôn thế này không biết.

Tệ hơn nữa là Ji Heon gần như rất khó từ chối Jae Kyoung, một phần cũng vì khi lăn lộn trên giường, anh và cậu ấy đặc biệt hoà hợp. Tình dục là chuyện mà ai chưa từng trải qua sẽ cảm thấy nó hơi ngược đời, chẳng hạn, thường thì mọi người hay nghĩ, ai bỏ sức nhiều thì người đó mệt, thực tế gần như phải ngược lại mới đúng, ai cảm nhận được nhiều hơn, đạt cực khoái mãnh liệt hơn, sẽ mất sức gấp mấy lần người còn lại. Đặc biệt, đối với Omega như Ji Heon, kích thích bên trong lỗ hậu sẽ mãnh liệt hơn kích thích dương vật bên ngoài, thời gian đạt cực khoái cũng kéo dài, nên chỉ cần một lần lên đỉnh là đủ khiến cả người Ji Heon ướt đẫm mồ hôi.

Nhưng hết lần này đến lần khác, mỗi một hiệp, anh đều bị Jae Kyoung ép cho xuất tinh những hai, ba lần liên tiếp, đừng nói là còn sức, nội việc nhấc tay châm điếu thuốc thôi, Ji Heon cũng cảm thấy khó khăn.

“Mà sao cậu ấy giỏi thế nhỉ?”

Ji Heon cau mày, cắn đầu lọc thuốc lá. Jae Kyoung cũng không phải kiểu người có nhiều kỹ thuật làm tình, kinh nghiệm sex đều là cày cấy trên người anh mà có, nhưng sao mỗi lần làm tình với cậu ấy, anh đều sướng đến mức đánh mất lý trí vậy? Làm ở trong giới thể thao, anh đã từng nghe rất nhiều truyền thuyết bá đạo về kỹ năng sex của các vận động viên. Nghe nói, bọn họ chả cần kỹ thuật gì, chỉ cần đưa vào thôi cũng đủ khiến đối tác sướng mê. Lúc mới nghe được, Ji Heon đã cười xua tay, làm tình là cần sự phối hợp của cả hai bên, cái cảnh mà chỉ cần cắm vào thôi, người kia đã đê mê, chỉ xuất hiện khi hít ma toé, cắn đớ!!

Nhưng ai có ngờ…..

Không lẽ câu chuyện mà Ji Heon cho là vớ vẩn: trym của các vận động viên chuyên nghiệp có công năng chỉ cần cắm sẽ tự động thấy sướng… là thật sao?

Thực ra, ngay từ lần đầu tiên, dù còn vụng về và có phần thô bạo, nhưng kỳ lạ thay, Jae Kyoung đã có trực giác nhạy bén đáng sợ, đến mức Ji Heon đã hoài nghi, liệu thứ trực giác đó có phải bản năng vốn có của Jae Kyoung không. Cậu ấy định vị, tìm ra chính xác từng điểm nhạy cảm trên cơ thể Ji Heon. Đến lần thứ hai, Jae Kyoung đã hành động như thể, cậu ấy thuộc nằm lòng từng tấc da thịt trên cơ thể Ji Heon. Hơn nữa, lần đó còn dùng gel bôi trơn nên dương vật cậu ấy càng dễ đi sâu vào bên trong anh hơn, giúp Jae Kyoung thêm tự tin, bớt lo sợ kích thước dương vật của cậu ấy sẽ khiến anh đau đớn. Lần thứ ba, Jae Kyoung đã cho Ji Heon thấy cái gì là trò giỏi hơn thầy, cậu ấy kiểm soát, khống chế từng cơn cực khoái của anh thành thạo như chính cơ thể của cậu ấy vậy, đến lúc này, Ji Heon cũng không thấy có gì đáng ngạc nhiên nữa, chỉ có thể ngầm thừa nhận, Jae Kyoung đúng là có năng khiếu sex.

Nói gì thì nói, Jae Kyoung giỏi thì Ji Heon chính là người có lợi, đâu có ai muốn quan hệ với kẻ thiếu kinh nghiệm, chỉ biết khiến đối phương đau đớn. Tuy nhiên, với Ji Heon, cái giỏi của Jae Kyoung có hơi vượt mức mong đợi của anh, phong cách làm tình của cậu ấy hoàn toàn không phải gu của Ji Heon.

Dù là vai trò nào, là người đi cắm hay là người bị cắm, dù đối phương là nam hay nữ, Ji Heon đều thích nắm thế chủ động. Việc chiều theo ý đối phương phải nằm trong phạm vi Ji Heon có thể kiểm soát tình hình, dù đối phương có muốn thử những trò mạnh bạo hơn cũng vậy. Không biết có phải vì bình thường anh hay cư xử ôn hoà, đè nén nhiều không mà lúc lăn lộn trên giường, Ji Heon rất thích cảm giác chinh phục, anh thích dùng cơ thể mình khiến cho đối phương đắm chìm trong tình dục, nhìn khuôn mặt đối phương sa ngã trong dục vọng khiến anh hứng hơn hẳn. Hơn nữa, quan hệ tình dục là sự tương tác qua lại hai bên, cho đi bao nhiêu sẽ nhận lại bấy nhiêu, Ji Heon khiến đối phương thích, đối phương cũng sẽ cố gắng đáp lại nhu cầu của anh.

Lấy sở thích tình dục của Ji Heon làm chuẩn thì quan hệ với Jae Kyoung có gì đó… hơi kỳ lạ, dù thể xác rất thoả mãn nhưng lần nào cũng khiến anh bối rối, vì hiếm khi nào anh bị cuốn theo nhịp độ của ai đó đến mất lý trí như vậy…. Không phải hiếm khi, ngẫm lại thì Jae Kyoung là người đầu tiên khiến anh ném sạch mặt mũi, không ngừng đòi hỏi thì đúng hơn. Mặc dù lần nào cũng rất sướng, lên đỉnh không chỉ một lần, nên có vẻ, mức độ hoà hợp thân thể giữa anh và Jae Kyoung không tệ. Có điều, cảm giác bị Jae Kyoung hoàn toàn kiểm soát khiến Ji Heon hơi khó chịu. Nếu Jae Kyoung biết được anh đang nghĩ gì, chắc cậu ấy sẽ nhìn anh chằm chằm, sau đó phun ra mấy lời không biết xấu hổ như: “Anh lật mặt nhanh nhỉ? Sao lúc em làm anh bắn ra đến bốn lần anh không nói.”, nghe….. cay thật đấy, nhưng nó là sự thật không thể chối cãi.

Đáng lý ra, trong trường hợp đối phương có cách ân ái khác với gu của Ji Heon, anh sẽ thấy phản cảm, khó chịu mới đúng, nhưng khi đối tác làm tình là Jae Kyoung thì mọi chuyện lại hoàn toàn trái ngược. Không thể phủ nhận, anh thực sự rất thích, nhưng đó mới là vấn đề.

Ji Heon hơi ngửa đầu, thở ra làn khói thuốc mỏng manh, anh rất sợ mình sẽ nghiện cảm giác này. Để tránh trường hợp đó xảy ra, anh cũng từng biện minh cho chính mình rất nhiều lần……

Biết đâu đây là điểm đặc biệt giữa Omega và Alpha? Ji Heon nhìn làn khói thuốc dần tan vào không trung, ngẫm nghĩ. Dù có cố gắng tô vẽ bằng những lời lẽ lãng mạn, hoa mỹ đến đâu, thì đó cũng là cặp đôi sinh ra với cơ thể được tối ưu cho việc sinh sản. Nên đương nhiên, cả hai đều có bản năng khiến cho đối phương đạt được sự thỏa mãn thể xác ở mức độ cao nhất. Chắc đó cũng là lý do tại sao, mỗi lần làm với Jae Kyoung, anh lại nhanh chóng ướt át đến mức khó tin.

Nhưng những Alpha khác Ji Heon từng gặp thời đại học cũng đâu đến mức như vậy… Hay mấy tên đó bịp anh, bọn họ không phải Alpha thật? Đúng vậy, có khả năng lắm.

Ngón tay chợt nhói lên, điếu thuốc đã cháy cạn đến đầu lọc từ lúc nào mà Ji Heon chẳng hay.

Ji Heon chợt nhận ra, thói quen xấu của anh lại bắt đầu trỗi dậy, mồm luôn nói giới tính thứ ba không ảnh hưởng đến cái này, cái kia, nhưng cứ khi gặp khúc mắc khó giải đáp, anh đều đi đổ lỗi cho đặc tính của gene. Dù biết rõ bản thân mình đang rất vô lý, nhưng nếu không kiếm cớ gì đó biện minh cho bản thân, Ji Heon sẽ thấy thật ngột ngạt.

Ji Heon vứt mẩu thuốc xuống sàn ban công, dùng dép nghiền nát tàn thuốc, nhặt vứt vào sọt rác rồi lại châm điếu thứ hai.

Làn khói thuốc đậm đặc lần nữa lan tỏa trong không khí buổi đêm se lạnh.

Lúc Jae Kyoung đến nhà anh thì trời vẫn còn sáng, vậy mà giờ, bốn bề đã tối đen. Cuối tháng 9, thời gian ban ngày bỗng bị rút ngắn lại một cách kỳ lạ, biên độ nhiệt ngày đêm cũng lớn hơn, mặt trời vừa khuất bóng, cảm giác se lạnh cũng lập tức ập đến.

Đáng lẽ anh nên mặc thêm áo khoác, Ji Heon rít một hơi thuốc, rụt bả vai. Thật ra, hút thuốc trong tiết trời se se như thế này sẽ thoả mãn hơn, nhưng đứng chôn chân ở ban công nhà mình, cố nén cơn rét run lập cập, sống chết không vào trong, khiến Ji Heon thấy hơi kỳ cục.

Anh cũng đâu phải ông chồng bị vợ con đuổi ra ngoài hút thuốc, sao lại…

Suy nghĩ vớ vẩn đó vừa bật lên đã khiến Ji Heon không nhịn được bật cười, đúng lúc này, như thể đọc được suy nghĩ của anh, Jae Kyoung mở cửa ban công, thắc mắc nhìn anh:

“Anh ra đây hút thuốc vì em à?”

Không đợi Ji Heon trả lời, cậu ấy đã bước ra ngoài, đi đến gần anh.

“Trời lạnh, vào trong nhà hút đi anh.”

Ji Heon tinh mắt nhận ra tóc Jae Kyoung vẫn còn hơi ẩm, có lẽ cậu ấy vừa tắm xong.

“Ra đây làm gì, tôi hút một lát rồi vào ngay, cậu sẽ bị cảm đấy, mau vào nhà đi.”

Ji Heon hất hàm về phía phòng khách, ra hiệu bảo Jae Kyoung mau đi vào trong.

“Anh vào với em.”

Jae Kyoung nói, cố tình tiến lên thêm vài bước, áp sát vào Ji Heon.

“Hút xong điếu này tôi vào ngay.”

“Cứ hút trong nhà đi. Đây là nhà anh mà, sao phải ra đây hứng lạnh làm gì.”

“Cậu bảo cậu không thích mùi thuốc lá mà.”

“Mùi thuốc lá của anh thì không sao.”

“Bậy bạ, tôi có phải hút thuốc lá điện tử đâu mà không sao, thuốc lá truyền thống, loại nào mà chả có mùi nicotin gay mũi.”

Ji Heon mỉm cười, anh hơi nghiêng đầu, phả khói thuốc về phía ngược lại với chỗ Jae Kyoung đang đứng.

“Hơn nữa, có nghiên cứu nói, hút thuốc lá thụ động có hại cho phổi hơn đấy.”

“Anh mới nói bậy đấy, hút thuốc lá trực tiếp vẫn có hại hơn gấp trăm lần.”

“Bị cậu phát hiện rồi.”

Ji Heon mỉm cười, rít một hơi thật sâu. Jae Kyoung chăm chú quan sát biểu cảm trên mặt anh, rồi ngay khi Ji Heon vừa thở ra làn khói thuốc, cậu ấy đã giữ lấy cằm anh, áp môi hôn lên.

“Ưm… đừng, ở dưới có người đi qua lại mà.”

Ji Heon giật mình, đặt tay lên ngực Jae Kyoung, đẩy cậu ấy ra,

“Không nhìn thấy đâu anh, mắt có tinh đến mấy thì cũng không thấy.”

“Người ở tòa nhà đối diện có thể nhìn thấy đấy. Đừng làm thế ở đây, cậu phải ý thức được độ nổi tiếng của mình chứ.”

“Nên mới bảo anh tắt thuốc rồi vào nhà với em.”

Jae Kyoung nói rồi tự ý giật lấy điếu thuốc của Ji Heon, chà xát vào lan can ban công cho tắt hẳn, dứt khoát ném vào sọt rác. Ji Heon không kịp phản ứng lại, mãi đến khi nghe được tiếng nắp sọt rác đóng sập, anh mới bật cười, phần vì quá bất ngờ, phần vì Jae Kyoung đã nhớ lời anh dặn, rác phải được vứt đúng nơi đúng chỗ.

Jae Kyoung để mặc cho Ji Heon cười, cậu ấy giữ chặt tay anh, lôi người vào phòng khách.

Jae Kyoung không ngồi trên sofa mà ngồi bệt xuống tấm thảm nhung trải sàn, cậu ấy kéo tay Ji Heon, rất tự nhiên ép anh ngồi giữa hai chân mình.

“Jae Kyoung à, tư thế này hơi kỳ đấy.” Ji Heon không phản kháng, thuận theo Jae Kyoung, ngoan ngoãn ngồi xuống, nhưng anh vẫn không khỏi xấu hổ, cái kiểu ngồi thân mật này có khác gì hai người đang yêu đương tình tứ đâu cơ chứ….

“Kỳ chỗ nào ạ?” Jae Kyoung mặt dày hỏi lại, cậu ấy vòng tay ôm chặt Ji Heon từ phía sau như sợ anh sẽ bỏ chạy, dụi mũi lên vai anh.

“Trời lạnh, em muốn ôm anh thế này một lúc, không được sao?”

“Được, nhưng tóc cậu vẫn còn nhỏ nước kia kìa, đi sấy tóc đi đã.”

“Không cần, tóc em ngắn, lát nó tự khô thôi.” Jae Kyoung nói rồi vùi hẳn mặt vào vai Ji Heon. Mấy sợi tóc nâu hơi ẩm của cậu ấy cứ cọ vào phần cổ nhạy cảm của Ji Heon khiến anh vừa thấy ngứa ngáy vừa bối rối.

Chỉ mới nãy thôi, hai cơ thể trần trụi còn quấn lấy nhau, làm đủ kiểu tư thế, ấy vậy mà, lúc cả hai quần áo chỉnh tề, chỉ cần những tiếp xúc nhỏ thế này đã khiến Ji Heon ngại ngùng đến mức không hiểu nổi chính mình.

Để thoát khỏi trạng thái khó xử này, Ji Heon cố tình đưa tay nghịch mái tóc còn hơi ẩm của Jae Kyoung.

“Hay tôi sấy cho cậu nhé? Cứ để thế này lại cảm đấy.”

Jae Kyoung lắc đầu thay cho câu trả lời. Đến cả việc được Ji Heon sấy tóc cho, cậu ấy cũng không muốn, xem ra giờ Jae Kyoung chỉ muốn ở yên thế này thật.

Thấy cậu ấy cố chấp đến vậy, Ji Heon cũng đành chịu thua.

“Thôi được rồi, đến lúc cảm đừng có mà khóc với tôi đấy.”

Ji Heon mỉm cười, thở dài, nói thì nói vậy nhưng tay anh vẫn tiếp tục nghịch mái tóc ướt của Jae Kyoung. Ji Heon cố ý dùng ngón tay đánh tơi tóc của cậu ấy để giúp nó nhanh khô hơn.

Thỉnh thoảng, anh ngửi được mùi dầu gội và sữa tắm anh dùng trên người Jae Kyoung, chính điều đó lại càng khiến anh thấy ngượng ngùng hơn.

Jae Kyoung ngồi trong phòng khách nhà anh, với mùi hương giống hệt anh, vòng tay ôm anh chặt cứng, Ji Heon phải thần kinh thép lắm mới không thấy ngại, có điều, sau cổ anh đang dần ửng đỏ lên.

Dường như Jae Kyoung cũng có suy nghĩ tương tự anh, cậu ấy hơi nghiêng đầu, dụi mũi vào cổ anh, hít sâu một hơi.

“Mùi sữa tắm của anh đặc biệt thật.”

“Hửm? Cậu chưa từng thử mấy loại mùi này à? Là mùi thảo mộc thường thấy ấy, xô thơm và hương thảo.”

“Em chưa dùng mấy mùi này bao giờ, nhà em toàn tổ hợp mùi ngọt ngấy.”

“Cái này thì tôi biết.”

Ji Heon nhớ lại lúc anh tắm ở nhà Jae Kyoung, chai sữa tắm anh thấy… hình như là hương mật ong với chùm ngây gì đó.

Cái đó chắc là gu của mẹ Jae Kyoung, bản thân Jae Kyoung thì chả bận tâm gì về phương diện này, nhà có cái nào thì cậu ấy sẽ dùng đại cái đấy.

Trước đây, Ji Heon chỉ toàn dùng sữa tắm mùi cam chanh thông thường.

Nhưng sau khi nghe nói pheromone của mình giống mùi cỏ, anh đã chuyển sang dùng hương thảo mộc. Anh nghĩ, nếu chẳng may pheromone bị rò rỉ thì trên người có sẵn mùi hương tương tự cũng ít gây chú ý hơn, một kiểu đối phó ngây thơ, biết là chả có tác dụng nhưng vẫn nhắm mắt nhắm mũi làm.

Nghĩ đến đây, Ji Heon lại thấy tò mò, mùi pheromone của anh thực chất là như thế nào vậy? Thật ra anh đã muốn hỏi Jae Kyoung từ lâu, nhưng lại ngại nhắc đến từ “pheromone” nên vẫn im lặng đến giờ.

Nhưng đã lăn lộn trên giường rồi….. thì có hỏi câu đó cũng không còn kỳ cục nữa. Ji Heon bình thản lên tiếng, giả vờ như anh chỉ vừa mới nghĩ đến:

“Mùi pheromone của tôi khác với mùi thảo mộc này đúng không?”

“Khác chứ ạ.”

Jae Kyoung không chút do dự trả lời.

“Khác như thế nào vậy?”

“Mùi của anh nồng hơn, trầm hơn. Và có cảm giác mạnh mẽ hơn nữa.”

“Lúc mới ngửi được, em cứ ngỡ anh dùng nước hoa.” Jae Kyoung vùi mặt vào vai Ji Heon, lẩm bẩm.

“Nước hoa? Mùi thơm đến thế cơ à?” Ji Heon ngạc nhiên hỏi lại.

“Tôi nhớ cậu nói mùi như mùi cỏ mà, cái đó đâu có thơm…”

“Không phải mùi cỏ bình thường đâu anh.” Jae Kyoung cuối cùng cũng ngẩng đầu lên nhìn Ji Heon.

Trông cậu ấy có hơi đăm chiêu, dường như đang suy nghĩ xem nên diễn tả như thế nào, nhưng cuối cùng, vì vốn từ hạn hẹp nên đành bất lực buông xuôi: “Em cũng không biết diễn tả sao nhưng nó đặc biệt lắm.”

“Nó vừa the mát lại vừa thơm nồng, cảm giác như đắm mình trong chỗ nhiều cây cỏ sau cơn mưa ấy. Lúc đó em cứ nghĩ là mùi nước hoa của người lớn.”

“Nên khi gặp lại anh ở khách sạn, em cứ tưởng anh lại xịt loại nước hoa đó.” Nhắc đến quá khứ không mấy vui vẻ lắm, Jae Kyoung lại vùi mặt vào vai Ji Heon.

“Có điều, ngửi một lúc thì em thấy không giống nước hoa nữa, cảm giác nó quyện cả mùi xạ hương rất…. kích thích.”

“Thành ra khi đó em mới hỏi anh có phải Beta không.”

Ji Heon chợt cảm thấy tâm trạng anh hơi chùng xuống, Jae Kyoung nhận ra mùi trên người không phải nước hoa mà là pheromone, hơn nữa còn thấy nó kích thích, tức là cậu ấy đã có phản ứng với nó.

Lúc đó Jae Kyoung vẫn đang dùng thuốc làm giảm độ nhạy pheromone hàng ngày, lượng pheromone bị rò rỉ của Ji Hoen cũng không nhiều mà cậu ấy vẫn phản ứng mạnh mẽ như thế, cái hiệu ứng in dấu chết tiệt này thật sự rất đáng gờm.

Nếu năm đó, anh biết sớm hơn, chuẩn bị kỹ càng hơn, tinh ý hơn, thì đã không xảy ra chuyện này, Jae Kyoung cũng không bị ảnh hưởng, nghĩ vậy, Ji Heon không khỏi chán nản.

“Bây giờ trên người tôi không còn mùi đó nữa, đúng chứ?”

Ji Heon lại vuốt ve tóc Jae Kyoung.

“Không có đâu anh.”

“Ừm, không có thì tốt rồi.”

“Nhưng em ước gì trên người anh lại xuất hiện mùi đó.”

“Này, điều ước của cậu đáng sợ quá rồi, cậu cố ý đấy hả?”

“Nếu có là tôi tiêu đời đấy, cậu cũng hiểu mà.” Ji Heon cố gắng cười nói.

“Em biết chứ.”

Jae Kyoung đáp lại gọn lỏn, thái độ rất dứt khoát như thể chính cậu ấy cũng biết, chuyện đó không được phép xảy ra.

“Năm ấy em cứ tưởng đó là mùi nước hoa nên mong nó nhanh chóng biến mất khỏi người anh. Em có ngờ đâu, hóa ra đó là pheromone của anh…”

“Nên em rất muốn được ngửi lại…”

“…”

Chắc đây cũng là bản năng của Alpha. Hơn nữa, vì Jae Kyoung đã từng ngửi thấy mùi hương đó nên càng khao khát hơn cũng không chừng.

Càng thấy có lỗi vì biết đó là mong muốn mà anh không thể đáp ứng được cho Jae Kyoung, Ji Heon càng thấy lòng mình nặng trĩu.

“Tôi cấy chip kỹ lắm rồi, không ngửi được gì nữa đâu.”

Ji Heon càng áy náy, động tác đang vuốt tóc Jae Kyoung của anh càng thêm dịu dàng hơn.

“Có lẽ vậy ạ.”

Jae Kyoung lẩm bẩm như đang nói với chính mình, rồi đột nhiên, Jae Kyoung giữ lấy bàn tay đang vuốt tóc của Ji Heon.

“Cậu không thích bị xoa đầu sao?” Ji Heon ngượng ngùng, định rút tay ra nhưng Jae Kyoung không chịu buông.

“Để yên chút đã anh.”

Nói rồi, cậu ấy kéo tay áo Ji Heon lên, quan sát phần da bên trong cánh tay anh.

“Đã lành hẳn rồi.”

Ji Heon lúc này mới chợt hiểu, Jae Kyoung đang để ý chỗ vết thương mà anh phải dán băng gạc suốt thời gian qua.

“Ừm, lành rồi.”

“Nhưng chắc sẽ để lại sẹo.” Jae Kyoung lẩm bẩm, tay khẽ lướt qua phần da hơi nhô lên.

“Cái đó thì không tránh khỏi.”

Dù vết mổ nhỏ đến đâu, nhưng trong một tháng, Ji Heon đã phải rạch rồi khâu lại mấy lần liên tiếp nên không thể tránh khỏi việc để lại sẹo.

Jae Kyoung nhắc đến, Ji Heon mới nhớ, sao dạo này cơ thể anh ổn định thế nhỉ? Ji Heon vừa nhìn cánh tay vừa nghĩ. Đáng lẽ giờ này, anh phải đang vật vã với các triệu chứng phụ của thuốc ức chế pheromone mới đúng. Ngày cuối giải đấu Thái Bình Dương, anh đã thấy có dấu hiệu không ổn, nhưng sau đó đột nhiên trở lại bình thường. đến giờ vẫn chưa thấy dấu hiệu gì khác lạ.

Tâm trạng thất thường của Ji Heon cũng đã ổn định hơn nhiều so với trước đó, gần như trở lại mức bình thường.

Chuyện gì vậy? Cơ thể anh nay không cần trải qua quá trình chịu tác dụng phụ mà đã nhảy thẳng sang bước thích nghi với thuốc luôn sao? Ji Heon đang tự hỏi thì Jae Kyoung đã buông tay anh ra.

“Anh à, chip này chắc đâu cần gắn đến hết đời đúng không?”

“Không cần.”

Ji Heon vừa kéo tay áo xuống vừa nói.

“Chỉ có omega trong độ tuổi sinh sản mới có pheromone. Khi già đi, đến độ tuổi nhất định, pheromone không còn tiết ra nữa thì có thể tháo chip. Trong thời gian mang thai không tiết pheromone nên cũng nên tháo. Hơn nữa, khi mang thai mà gắn chip thì sẽ dễ bị rối loạn hormone.”

Pheromone là loại hormone đặc biệt, được tiết ra chỉ để kích thích sinh sản, vì vậy mà thể Omega sẽ luôn định kỳ tiết ra một lượng lớn pheromone, nói một cách dễ hiểu, nó như chất kích dục, quyến rũ Alpha làm tình, nhằm mục đích kéo dài đời sau. Khoảng thời gian đó ở Omega được gọi là kỳ phát tình, Omega trong kỳ phát tình sẽ cưỡng ép, lôi kéo Alpha tiến vào kỳ động dục.

Xã hội ngày càng phát triển, cách dùng từ ngữ cũng được trau chuốt hơn, bây giờ, thay vì xài hai khái niệm mang đậm tính bản năng của loài, người ta đã nói giảm nói tránh, gọi nó là chu kỳ Heat, trong chu kỳ Heat, cơ thể Omega sẽ dồn toàn bộ nỗ lực để tạo ra môi trường tối ưu cho việc thụ thai.

Tất nhiên, Alpha cũng vậy.

Khi tiếp xúc với pheromone của Omega trong kỳ Heat, Alpha sẽ không còn nghĩ được gì ngoài việc gieo giống vào bên trong Omega. Lượng tinh dịch xuất ra sẽ gấp ba bốn lần bình thường, hình dạng dương vật cũng thay đổi để tăng khả năng thụ thai. Phần quy đầu sẽ sưng to như móc câu, bám chặt vào thành niêm mạc để không bị tuột ra sau khi xuất tinh.

Lúc đó, dù có sướng đến mấy thì bên tiếp nhận vẫn phải chịu đựng sự đau đớn tột cùng. Ngay cả khi lượng lớn endorphin có trong pheromone giúp chuyển hóa phần nào cơn đau thành khoái cảm thì theo như Ji Heon biết, quá trình thụ thai vẫn khiến các Omega đau đến mức chết đi sống lại.

Nói cho dễ hiểu, dù đã được bơm vào người lượng lớn thuốc giảm đau nhưng vẫn phải chịu đựng đến mức đó, thì có thể tường tượng được, tổn thương thật sự mà cơ thể phải gánh vác lớn đến nhường nào.

Chỉ nghĩ thôi, Ji Heon cũng đã thấy rợn người. Vô tình, anh lại còn đang được Jae Kyoung ôm trọn, nên mọi tình huống tưởng tượng trong đầu đều được Ji Heon tự động chuyển thành Jae Kyoung. Bình thường dương vật của cậu ấy đã to lắm rồi, nếu mà còn phình thêm, móc vào thành niêm mạc mẫn cảm….. Ji Heon không nhịn được nuốt nước bọt, cái này không chỉ đáng sợ đâu, nó còn khủng khiếp sánh ngang phim kinh dị ấy chứ….

Ji Heon đã rất không phúc hậu mà nghĩ, sau này Jae Kyoung kết hôn, nếu cậu ấy còn chút lương tâm thì hãy cân nhắc thật kỹ việc có con rồi hãy…. Phóng túng.

Ji Heon đang nghiêm túc nghĩ bậy nghĩ bạ thì Jae Kyoung chợt siết chặt eo anh, gác cằm lên vai, khẽ thủ thỉ bên tai anh:

“Anh à, anh không có ý định sinh con đúng chứ?”

 

Prev
Next

MANGA DISCUSSION

Hủy

DÀNH CHO BẠN

xin hãy lấy đi
Xin Hãy Lấy Đi Lần Đầu Của Em!
04/05/2025
1 (55)
Phát Sóng
09/01/2024
Bia mat ong ss2
Guide Cấp S Phết Mật Ong
01/06/2025
checkmate
Chiếu tướng
19/05/2025
Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Tất nhiên là chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.
Owl Footer
© L'orange Translation - Cam Mười Tú.
hitclub luckywin sv388 7mcn xoso66 https://88vn.network/ mu88.com luckywin 88AA https://sunwinli.net/ keonhacai https://rr88.wales/ hi88 789 club Link vào 8live Nhat vip Sun win Thabet Link vào Debet Yo 88 tải app Uk88 UK88

Sign in

Lost your password?

← Back to L'orange Translation

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to L'orange Translation

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to L'orange Translation