×
L'orange Translation
Đăng nhập Đăng ký
Trang Chủ Nhóm Dịch Fanpage Liên Hệ
L'orange Translation
Đăng nhập Đăng ký
  • ĐANG DỊCH
  • ĐÃ HOÀN
  • TRUYỆN NGẮN
  • TIN TỨC
  • DONATE
  • Fanpage

DASH (BL NOVEL Hàn) - VOL 2 - Chặng Lặn Sâu - Chương 31

  1. Trang Chủ
  2. DASH (BL NOVEL Hàn)
  3. VOL 2 - Chặng Lặn Sâu - Chương 31 - Bắn rap chửi thề!
Prev
Next

VOL 2 – Chặng Lặn Sâu – Chương 31: Bắn rap chửi thề!

Chiều thứ bảy, như thường lệ, Ji Heon đậu xe tại một góc khách sạn đợi Jae Kyoung.

Hơn mười hai giờ một chút, Jae Kyoung bước ra khỏi khách sạn. Cậu ấy bất ngờ mở cửa ghế sau, ném chiếc túi thể thao đang đeo trên vai vào trong rồi đóng sầm cửa lại. Sau đó, như một lẽ tự nhiên, cậu ấy lại bước lên ghế phụ.

“Thể trạng của cậu thế nào rồi?”

Jae Kyoung chỉ nhún vai thay cho câu trả lời. Ý của cái nhún vai này chính là không tệ, và không tệ của Jae Kyoung cũng đồng nghĩa với rất tốt. Mấy ngày nay, thể trạng của cậu ấy luôn ở mức hoàn hảo. Hoàn hảo đến mức có thể khẳng định chắc chắn rằng chỉ số axit lactic phi lý kia hoàn toàn là bịa đặt.

… Nghĩ lại thì thật không hiểu sao anh lại bị lừa bởi lời nói dối vụng về đó. Không phải 8, cũng chẳng phải 9, mà lại là 11.7 mmol.

Nhớ lại chuyện hôm đó, Ji Heon không nhịn được bật cười, Jae Kyoung thấy thế thì vừa thắt dây an toàn vừa nói:

“Trông anh có vẻ tốt hơn em nghĩ.”

Tay Ji Heon vươn tới trước, bật map, tìm kiếm vị trí của Làng vận động viên Incheon trên thiết bị dẫn đường, cũng thuận tiện hỏi lại Jae Kyoung: “Sao lại là hơn cậu nghĩ vậy?”

“Tôi cũng có chuyện gì cần lo lắng đâu, người thi đấu cũng đâu phải tôi.”

“Còn hai ngày nữa là bắt đầu giải đấu. Anh đừng quên anh có chuyện phải giải quyết ngay với em khi giải đấu kết thúc. Em cứ nghĩ bây giờ anh đang lo lắng lắm.”

“Lo gì chứ. Có gì mà phải lo?”

Ji Heon cố tình nói với giọng điệu như thể chuyện chẳng có gì to tát.

“Đúng vậy. Trông anh còn có vẻ như đang mong giải đấu sớm kết thúc ấy chứ.”

Jae Kyoung cười khẽ, chống khuỷu tay lên khung cửa sổ, hỏi dò: “Chắc không phải anh định chuồn ngay sau khi giải đấu kết thúc đâu đúng không anh? Kiểu như ‘Giải đấu kết thúc rồi thì tôi và cậu cũng có liên quan gì nữa đâu.’, đại loại vậy?”

“Hả? Cậu biết cách đọc suy nghĩ người khác từ bao giờ thế?”

Dù chỉ là lời nói đùa nhưng thực chất, Ji Heon đã rất ngạc nhiên. Ngạc nhiên đến mức tim đập thình thịch như đang nổi trống. Nhìn thấy biểu cảm đó của Ji Heon, Jae Kyoung làm vẻ mặt “biết ngay mà” rồi quay ra nhìn khung cảnh bên ngoài cửa sổ: “Giờ em nghĩ mình có thể viết cả luận văn về anh rồi đấy.”

“Thôi thôi, tôi biết rồi mà, cậu đừng viết.”

Ji Heon dịu giọng nói rồi khởi động xe.

Sau khi rời khách sạn, cả hai lái xe mất gần một tiếng rưỡi mới đến Incheon. Dãy nhà ở của Làng vận động viên nằm rất gần bể bơi của Trung tâm Thể thao tổng hợp Incheon, địa điểm thi đấu chính của giải đấu lần này.

“Cậu có muốn đi một vòng xem bể bơi không? Hay tôi đưa cậu đi ăn trưa trước?”

Cả hai đang bàn về lịch trình tiếp theo sau khi đã cất gọn hành lý vào phòng khách sạn được phân cho, đột nhiên có tiếng gõ cửa. Cả hai còn chưa kịp nói vào đi, cửa đã mở toang, một người đàn ông to lớn xông vào.

“Hey, Jae Kyoung!”

Người đàn ông vừa gọi tên Jae Kyoung bằng phát âm không mấy tự nhiên chính là Noah Kenny. Nhìn mái tóc vàng óng, làn da rám nắng và nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời của Noah, Ji Heon chợt nhớ đến lời mô tả trợ lý Nam đã nói:

[Woa, cậu chàng đó đúng là… Nhìn kiểu gì cũng biết ngay là alpha Úc chính hiệu.]

“Đến rồi sao không liên lạc với tôi trước!”

Vừa bước vào phòng, cậu chàng alpha Úc to lớn đã tiến thẳng đến chỗ Jae Kyoung đang ngồi, khoác vai xong rất tự nhiên vòng tay quanh cổ cậu ấy. Rồi cứ thế, Noah vừa siết cổ Jae Kyoung vừa tra hỏi nguyên do cậu ấy đến muộn.

“Muộn với chả không muộn cái gì, tôi ở ngay gần đây, bao giờ tôi đến thì tuỳ tôi chứ.”

Jae Kyoung vẫn thản nhiên trả lời dù đang bị siết cổ, rồi hỏi Noah đội của cậu ta đã đến Incheon lúc nào.

“Bọn tôi đến từ thứ Hai rồi!”

Noah gào lên rồi như sực nhớ ra Ji Heon vẫn đang đứng cạnh giường, cậu ta nhìn anh với vẻ mặt như muốn hỏi “Ai đây?”. Ji Heon lịch sự, lấy danh thiếp trong túi áo đưa sang cho Noah.

“Tôi là Jeong Ji Heon. Tôi là quản lý và cũng là người đại diện của vận động viên Kwon Jae Kyoung.”

Thấy Ji Heon dùng tiếng Anh giới thiệu bài bản, Noah có hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn kịp đưa tay nhận lấy danh thiếp của anh. Cậu ta nhìn chằm chằm vào danh thiếp một lúc rồi lại ngước mắt lên ngắm nghía Ji Heon, rồi lại xoa xoa cằm như đang suy ngẫm gì đó, cuối cùng, Noah hét lên một tiếng rõ to, hai mắt mở lớn:

“Berlin!”

Noah hét to đến mức khiến Ji Heon giật nảy mình. anh vô thức hỏi lại bằng tiếng Hàn: “Vâng?”

“Anh! Giải vô địch FINA ở Berlin đúng không?”

Noah ngạc nhiên đến mức nói mà không kịp thở, rồi không thèm đợi Ji Heon trả lời xác nhận, cậu ta đã lại kêu lên “Wow, wow!”. Đột nhiên, Noah khựng lại như nhớ ra gì đó, cậu ta ngoái đầu về sau, nhìn Jae Kyoung với nụ cười đầy ẩn ý, nhưng thấy Jae Kyoung vẫn giữ vẻ mặt không chút cảm xúc, Noah lại tự mình cười phá lên rồi nhìn xuống tấm danh thiếp.

“Ra là vậy. Anh là chiến binh Berlin.”

Noah lẩm bẩm như đang tự nói với chính mình, rồi bắt đầu tập đọc to từng âm tiết trong tên của Ji Heon: “Je…. Jeong, Ji, Heon.” Noah lặp đi lặp lại như vậy vài lần rồi cũng bắt đầu nói được liền mạch: “Jeong Ji Heon? Ji Heon à?”

Noah đột nhiên ngẩng phắt đầu lên, mong chờ nhìn Ji Heon:

“Honey? Tôi gọi anh là Honey được chứ?”

Và lần này cũng vậy, không đợi Ji Heon trả lời, cậu ta cũng tự rút ra kết luận: “Ok, quyết định vậy đi, Honey nhé!”

Chỉ trong vòng chưa đầy ba phút, Ji Heon đã hoàn toàn nắm bắt được tính cách của anh chàng Alpha Úc to lớn trước mặt. Vô cùng hoạt bát, hòa đồng, thích nói chuyện, ồn ào, hiếu động…..đúng chuẩn một Alpha Úc điển hình, trợ lý Nam đỉnh thật đấy….

Sự xuất hiện của Noah đã quyết định luôn lịch trình tiếp theo của Ji Heon và Jae Kyoung. Cả ba quyết định đi ăn trưa trước vì Noah (theo lời tự nhận của cậu ta) từ sáng đến giờ vẫn chưa có gì bỏ bụng, cậu ta bảo vì muốn đợi Jae Kyoung đến để đi ăn cùng nên mới thế….

Thậm chí, Noah còn quyết định cả món ăn. Nghe Noah nói cậu ta đã ăn đồ Hàn suốt một tuần và giờ đang thèm bít tết với BBQ, Nghe vậy, Ji Heon dựa vào thông tin anh vừa tra được trên map, đưa hai người đến một nhà hàng gia đình gần Làng vận động viên.

Vì có hai vận động viên bơi lội cao lớn đi cùng nên bill của bọn họ còn dài hơn cả cái sớ. Hơn nữa, Noah còn vừa hoàn thành bài tập sáng xong nên lượng thức ăn cậu ta cần nạp cũng phải gấp đôi, gấp ba lần bình thường

Nhân viên ở quầy chốt lại bill của cả ba như sau: Bốn đĩa bít tết, hai loại salad, cùng vô số món khai vị đếm không xuể và hàng tá món ăn kèm. Ji Heon trưng ra nụ cười như thể muốn nói anh đã sớm quen rồi.

Bọn họ đợi một lúc thì đồ ăn cũng được mang lên, vì số lượng gọi quá nhiều nên bàn cả ba đang ngồi chỉ có để được chưa đến một nửa số món trong danh sách. Cuối cùng, Ji Heon phải giục hai vận động viên nào đó ăn liên tục để dọn bàn trống cho món mới.

Dù ăn uống không ngừng nghỉ nhưng tài ở chỗ bọn họ vẫn có thể nói chuyện phiếm được. Chủ yếu là Noah nói, Ji Heon thỉnh thoảng đáp lại.

Jae Kyoung hầu như không hé răng. Cậu ấy chỉ cười khẩy đôi lần khi nghe Noah nói chuyện và tập trung vào suất ăn của mình Nhìn cách cả hai ở chung, Ji Heon hiểu tại sao cả hai lại trở thành bạn. Dù Jae Kyoung hầu như không đáp lại Noah, nhưng cậu ta vẫn có thể tự hỏi tự trả lời rất vui vẻ, hoàn toàn không phiền lòng trước thái độ lồi lõm của vận động viên nhà anh.

Bất ngờ là Ji Heon cũng có thể theo kịp mạch trò chuyện mà không gặp khó khăn gì. Không phải nhờ khóa học ngoại ngữ cấp tốc sáu tháng của anh đã phát huy tác dụng… mà do Noah chỉ sử dụng những từ ngữ đơn giản và câu rất ngắn gọn. Thậm chí, có những câu Ji Heon chưa biết cách diễn giải sao cho đúng, đành nói theo kiểu lắp đại từ đơn một cách lộn xộn, không theo đúng ngữ pháp, Noah vẫn có thể hiểu được. Nghĩ kỹ thì cũng dễ hiểu, Noah là vận động viên thường thi đấu ở các giải lớn có quy mô quốc tế, lại thêm tính cách hướng ngoại, thích kết bạn, cậu ta sẽ thường xuyên giao tiếp với các vận động viên nước khác và không phải ai cũng giỏi ngoại ngữ, lâu dần, Noah đã rèn luyện được kỹ năng này, thậm chí còn có thể nhìn cử chỉ hình thể mà đoán được nội dung đối phương muốn truyền đạt.

Nội dung cuộc trò chuyện chủ yếu là những câu chuyện hồi tưởng của Noah. Chính xác hơn là những câu chuyện cậu ta trải qua khi tập luyện cùng Jae Kyoung ở Úc. Hai người từng đăng ký tập chung tại Trung tâm Thể thao dưới nước Victoria ở Melbourne, mỗi người sẽ tập riêng với hai huấn luyện khác hẳn nhau, nhưng vì hai huấn luyện viên có mối quan hệ rất thân thiết nên cả hai cũng thường xuyên đụng mặt.

“Trung tâm thể thao dưới nước Victoria có một bể bơi trên sân thượng đấy anh à. Thực ra là bể bơi cho mấy đứa nhóc, nhưng thi thoảng đến đó để tận hưởng cảm giác như đi nghỉ dưỡng cũng tuyệt lắm, chụp ảnh sống ảo cũng không lộ đâu.”

“Tôi biết. Mái che ở đó có thể đóng mở được đúng không?”

Nghe Ji Heon hỏi vậy, Noah ngạc nhiên mở to mắt: “Sao anh lại biết chuyện đó?”

Ji Heon vừa đưa miếng bít tết nướng chín tái theo đúng sở thích của Noah lên miệng, vừa trả lời:

“Tôi đã từng đến đó rồi.”

Melbourne là nơi anh tham gia khóa huấn luyện nước ngoài đầu tiên khi được chọn vào đội tuyển quốc gia năm cấp ba.

“Tôi đã tập luyện cùng các vận động viên của đội tuyển Úc theo chương trình của họ cả tháng trời đấy.”

Nước Úc, dù là năm đó hay hiện tại, vẫn luôn là cường quốc hàng đầu thế giới về bơi lội, có thể xem như ngang hàng với Mỹ. Mặc dù Ji Heon chỉ được theo chương trình tập luyện của bọn họ một tháng, nhưng được cọ xát và học hỏi với một đội tuyển xuất sắc, áp dụng những phương pháp và kỹ thuật bơi tiên tiến nhất, vẫn giúp Ji Heon có bước nhảy vọt rất lớn. Không chỉ Ji Heon, mà tất cả mọi người năm đó đi tập huấn cũng vậy, sau khi kết thúc khoá huấn luyện trao đổi quốc tế đó, thành tích của các vận động viên đội tuyển bơi lội Hàn Quốc đều được cải thiện.

Khi Ji Heon giành huy chương tại Giải vô địch thế giới vào mùa thu cùng năm, trở thành tâm điểm chú ý, toàn bộ giới bơi lội Hàn Quốc đều rất phấn khởi. Liên đoàn cũng nhận ra được điều gì đó, họ bắt đầu họp hành, đưa ra các kiến nghị về việc nên áp dụng hệ thống đào tạo trao đổi như vậy thường xuyên hơn, cứ tập hợp những thiếu niên có tiềm năng và gửi các em ấy sang Úc là được, lúc Ji Heon nghe được, anh đã không khỏi ngỡ ngàng, thế có khác nào vứt trách nhiệm và nghĩa vụ mình phải hoàn thành cho người khác làm thay? Thực tế, ngay năm sau, Liên đoàn đã lập tức chọn ra vài học sinh tiểu học có thành tích tốt tại Đại hội Thể thao Thiếu niên Toàn quốc và gửi hết tụi nhóc sang Úc vào kỳ nghỉ đông, dưới danh nghĩa “Dự án ươm mầm tài năng bơi lội”, trong số đó…. Có cả Kwon Jae Kyoung.

“À ra là vậy mà cậu ta mới có mặt ở Úc ạ.”

Noah cười, khoe hàm răng trắng bóc, nhìn Jae Kyoung đang ngồi đối diện, vui vẻ nói: “Vậy tôi có thể trở thành bạn của cậu cũng là nhờ công của Honey rồi.”

“Đừng có lôi tôi vào.”

Jae Kyoung thẳng thừng đáp trả, thậm chí còn tặc lưỡi, khiến cho Noah phải than thở về mức độ lạnh lùng ngày càng gia tăng của Jae Kyoung.

“Chính vì có một người bạn kiêm đối thủ như tôi mà thành tích của cậu mới được như bây giờ đấy. Cậu không biết trân trọng đi à?”

“Không biết.”

Jae Kyoung trả lời cộc lốc. Cậu ấy lấy thêm khoai tây chiên để ăn kèm với bít tết, không quên bổ sung thêm:

“Thành tích của em được như bây giờ là nhờ anh cả đấy.”

“Ơ? sao lại là nhờ tôi?”

 Ji Heon phì cười, bảo cậu ấy đừng phóng đại. Nhưng Jae Kyoung không đùa, cậu ấy nghiêm túc nhìn Ji Heon, khẳng định chắc nịch:

“Thật đấy. Lần đầu tiên em được đến Úc là nhờ anh, cũng vì lần đầu tiên đó mà em mới quyết định tiếp tục tập luyện ở Úc.”

“Không phải…. đó là những gì Noah vừa nói sao, tuy có hơi khác câu từ nhưng nghĩa nó cũng xêm xêm mà.”

“Cậu còn bảo cậu ấy đừng lôi cậu vào mà….” Trên đầu Ji Heon mọc đầy mấy dấu chấm hỏi.

Jae Kyoung nhíu mày, đáp lại anh:

“Em không thích cách Noah lôi chuyện của cậu ta gộp chung với chuyện của anh, với lại giống chỗ nào? Ý của cậu ta là cậu ta có thể kết bạn với em là nhờ có anh, còn ý của em liên quan đến thành tích bơi lội cơ mà.”

Rồi cậu ấy lại tặc lưỡi như thể vẫn còn khó chịu vì sự chậm tiêu của Ji Heon, Ji Heon thì đang hoài nghi, không biết vận động viên nhà mình có đang thiếu canxi không….Chuyện bé đến mức có thể so sánh với con muỗi mà cậu ấy cũng giận dỗi cho được??

Nghĩ cho vui chứ nếu nói ra mồm thì cậu ấy lại giận anh mất. Ji Heon quyết định đưa cho Jae Kyoung thêm một miếng thịt bò, nguồn cung cấp canxi hiệu quả hơn cả trăm lời nói.

“Thôi được rồi, cậu ăn thêm cái này đi.”

 Ji Heon tự tay cắt một miếng bít tết, dùng nĩa xiên vào rồi đưa cho Jae Kyoung. Ý của anh là bảo cậu ấy cầm cả cái nĩa mà ăn, nhưng Jae Kyoung dù hiểu rõ ý anh vẫn giả vờ như không biết, tỉnh bơ há miệng ngậm lấy miếng thịt trên nĩa của Ji Heon.

“Cái cậu này… tự cầm lấy mà ăn chứ.”

 Ji Heon vô thức liếc nhìn Noah đang ngồi đối diện. Và ngay khi anh vờ như không có chuyện gì xảy ra và chuẩn bị đặt nĩa xuống, Noah chợt lên tiếng:

“Honey à, có cái gì dính trên tay anh kìa.”

Noah nắm lấy cổ tay Ji Heon, vén nhẹ tay áo sơ mi của anh lên. Rồi khi nhận ra thứ dính trên cánh tay là một miếng băng dán, cậu ta mới nghệt mặt ra: “Hả….”

“Honey cố tình dán nó vào đấy à?”

Trước khi Ji Heon kịp bối rối rút tay lại, Noah đã chăm chú nhìn miếng băng dán trong suốt một lúc rồi ồ lên như thể đã nhận ra:

“Đây là cái đó phải không? Cái chỗ cấy chip vào ấy?”

 Ji Heon hơi ngạc nhiên nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, gật đầu đáp lại Noah:

“Ừm.”

Chỉ mới hai ngày trước, Ji Heon đã thay chip mới và tăng liều lượng thuốc, trong vòng có một tháng rưỡi mà anh đã tháo và thay chip đến hai lần nên vết mổ cũng có vẻ hơi hở, Ji Heon chỉ có thể dán đè miếng băng cá nhân lên tạm. Vị trí cấy chip ở mặt trong cánh tay nên anh đã nghĩ dù mặc áo ngắn tay cũng có thể che được, chắc lúc nãy anh giơ tay lên cao nên Noah mới vô tình thấy.

“Tôi mới cấy chip vào hai ngày trước nên vết thương vẫn chưa lành hẳn.”

 Ji Heon cố gắng tỏ vẻ tự nhiên, dùng sức rút tay lại nhưng Noah vẫn giữ lấy không buông. Cậu ta nhìn chằm chằm vào vết thương bên dưới miếng băng dán trong suốt với vẻ mặt thích thú, thậm chí còn định dùng tay kia chạm vào miếng băng.

“Này.”

Jae Kyoung nhanh chóng giữ chặt cổ tay Noah:

“Cậu nghĩ cậu đang làm gì vậy?”

Jae Kyoung nói với giọng gay gắt, đồng thời hất mạnh tay Noah ra. Sau đó, cậu ấy mạnh bạo kéo cánh tay của Ji Heon đang bị Noah giữ chặt về phía mình. Lúc này, Noah mới như sực tỉnh, giật mình đưa cả hai tay lên.

“Ấy… xin lỗi, xin lỗi… lần đầu tôi mới thấy dấu vết cấy chip nên có hơi tò mò quá.”

Noah chắp hai tay lại, liên tục xin lỗi Ji Heon: “Xin lỗi, Honey à. Tôi thực sự xin lỗi.”

“Không sao đâu.”

 Ji Heon mỉm cười, chỉnh lại tay áo sơ mi.

Nhìn Ji Heon, Noah đột nhiên tò mò hỏi:

“Honey à, anh là Omega à?”

“Noah. Kenny.”

Ở phía đối diện, Jae Kyoung gằn giọng gọi tên bạn mình, sẵn tiện phổ cập cho cậu ta văn hoá Hàn Quốc.

“Ở Hàn Quốc, hỏi như vậy được xem là quấy rối tình dục đấy.”

“Hả? vậy á?”

Noah trợn tròn mắt như thể không tin được vào tai mình, ở phương Tây có lẽ thoáng hơn, nên mấy vấn đề về giới tính thứ hai cũng được mang ra bàn luận công khai mà không cần lo sẽ vi phạm pháp luật. Noah chỉ thấy hơi sốc chút, sau đó lại vui vẻ lên tiếng:

“Nhưng tôi là người Úc mà!”

Có khi nào ở Úc, việc hỏi giới tính thứ hai thuộc về loại xã giao cơ bản nhất không vậy?

 Ji Heon buồn cười nghĩ, không ngại ngần gật đầu:

“Ừm, tôi là Omega.”

“Wow.”

Noah nhướn mày. Rồi đột nhiên, cậu ta chồm người tới, dí sát mặt mình vào mặt Ji Heon.

“Tôi là Alpha này! Sao nào, Honey à, anh có cảm nhận được gì không?”

“Có…. Mới lạ.”

 Ji Heon vừa cười vừa nói: “Hoàn toàn không có gì hết, với lại Alpha các cậu đâu có toả ra pheromone.”

“Pheromone không quan trọng đâu honey à. Alpha và Omega bị thu hút lẫn nhau vì đó là bản năng, là định mệnh. Đó là quy luật tự nhiên của vũ trụ.”

Noah, đúng chất một Alpha Úc điển hình, sau khi nói những lời hoa mỹ, thậm chí còn lôi cả vũ trụ vào, lại dí sát mặt cậu ta vào Ji Heon hơn nữa, nói:

“Nhìn thẳng vào mắt tôi này, anh nhìn vào đôi mắt xanh hút hồn của tôi đi. Không thấy tim nóng lên chút nào sao Honey?”

 Ji Heon giả vờ nhìn qua loa cho phải phép rồi nói:

“Xin lỗi, nhưng tôi chẳng cảm thấy gì cả.”

“Chán thế.”

Noah chán nản nhún vai rồi quay sang chỉ Jae Kyoung:

“Thế còn Jae Kyoung thì sao? Anh nhìn Jae Kyoung cũng không cảm thấy gì à?”

“Không.”

 Ji Heon dứt khoát đáp lại. Câu trả lời cũng y hệt như khi Noah hỏi, vậy mà Noah lại đột nhiên cười phá lên như thấy chuyện gì đó rất hài hước vậy.

“…….”

 Ji Heon cảm nhận được cái nhìn chằm chằm của Jae Kyoung ngồi bên cạnh. Không thể làm ngơ trước ánh mắt thẳng thừng đó, Ji Heon đành quay sang hỏi:

“Sao thế, cậu cần tôi lấy gì cho à?”

 Ji Heon cố tình hỏi bằng giọng bình thản nhất. Jae Kyoung nhìn anh một lúc lâu rồi quay đi, đáp ngắn gọn: “Không ạ.”

 Ji Heon vẫn giữ nguyên vẻ mặt vô cảm, cầm ly nước lên. Trọng bụng đã bắt đầu thầm chửi rủa cậu chàng Alpha Úc chết tiệt kia, anh nhấp một ngụm nước rồi đặt ly xuống. Đúng lúc đó, như vừa nhớ ra điều gì, cậu chàng Alpha Úc chết tiệt đó quay sang nói với Jae Kyoung:

“À mà này, chuyện cạo lông cậu định thế nào? Tối nay đi bơi thì cạo luôn lúc đó hay mai tôi qua phòng cậu hả?”

Hầu hết các vận động viên bơi lội đều cạo lông trước khi thi đấu. Cạo lông ở đây tất nhiên không phải cạo râu. Ý của Noah là cạo sạch toàn bộ lông trên cơ thể, những chỗ lộ ra bên ngoài đồ bơi. Dĩ nhiên là không cạo lông mày hay tóc, mà chủ yếu là cạo lông tay, lông chân, lông nách, lông ngực, lông bụng,… để giảm thiểu tối đa sức cản của nước.

Theo như bài phỏng vấn trước đó của Noah thì hai người họ là “shaving mate” của nhau. Nói cách khác, họ là “đối tác cạo lông” cho nhau.

À thì, theo quan điểm của Ji Heon, có vẻ vận động viên nhà anh hơi thiệt thòi trong mối quan hệ này. Bởi vì nếu đặt hai người cạnh nhau, rõ ràng, Noah nhiều lông hơn hẳn. Jae Kyoung thậm chí còn thuộc dạng ít lông so với nam giới trưởng thành bình thường, lông tay, lông chân của cậu ấy cũng khá ít, đa phần là lông tơ nên khá nhẵn mịn, cậu ấy cũng không có lông ngực, Ji Heon nhớ mang máng, có lần anh nhìn thấy vùng lông thưa dưới rốn của Jae Kyoung, nhưng không biết có phải Jae Kyoung đã cạo đi trong lúc tắm hay không mà sau đó Ji Heon không còn thấy nữa.

Ngược lại, Noah thì khỏi nói, đúng chất người phương Tây, nhìn qua đã thấy rậm rạp. Không chỉ ngực mà ngay cả mu bàn tay và các ngón tay cũng phủ đầy lông vàng. Theo kinh nghiệm của Ji Heon, thì những người như vậy thường có cả một “bờm” lông mọc như sư tử ở lưng nữa. Vậy nên, nói là “đối tác cạo lông” thì không đúng lắm, nói Jae Kyoung bị bóc lột sức lao động thì đúng hơn.

Quả nhiên, Jae Kyoung hình như cũng nghĩ vậy, cậu ấy vừa xúc bánh brownie tráng miệng vừa nói:

“Thôi khỏi. Tôi tự làm được, cậu cũng tự lo liệu đi.”

“Hả? Tại sao??”

“Vì tôi có tay, tôi tự cạo được.”

Nghe Jae Kyoung nói lông của Noah xoăn tít, lại còn mọc lung tung khắp nơi nên cạo rất khó, Noah đập bàn cái rầm: “Cậu quá đáng nó vừa chứ cái đồ phản bội!”

Cậu ta còn giả vờ lấy khăn ăn chấm nước mắt, “hức” một tiếng, sau đó bỗng ngẩng phắt đầu lên như vừa nảy ra một ý tưởng tuyệt vời:

“Phải rồi, vậy để Honey cạo giúp tôi thì sao?”

“Gì cơ? Tôi á?”

 Ji Heon tròn mắt ngạc nhiên, bất ngờ trước đề xuất quái dị của Noah.

“Đúng vậy. Honey cũng là vận động viên mà. Chắc anh cũng từng cạo lông toàn thân trước khi thi đấu chứ đúng không?”

“Tất nhiên là đã từng làm rồi.”

“Tuyệt! Vậy là ngon rồi!”

Noah nói với vẻ đắc ý như thể đã giải quyết xong vấn đề lông lá, mặc cho đối phương vẫn còn chưa nói có nhận lời hay không.

Đột nhiên, cậu ta lại vươn người về phía trước, nịnh nọt thì thầm bên tai Ji Heon:

“Tối nay, sau khi ăn tối xong, honey có muốn lên phòng tôi không?”

“Kh..khụ… phòng cậu?”

“Đúng vậy, tôi ở phòng đơn đó.”

Thằng nhãi Alpha Úc này… đang tán tỉnh anh đấy à?

 Ji Heon vừa nghĩ đến đó thì Jae Kyoung đã gằn giọng lần hai:

“Thằng điên này, đừng có làm thế, nhanh rụt cái đầu về ngay cho tao!”

(Mỗi lần Noah chọc điên Jae Kyoung thì cứ mày – tao cho nó chân chất nhé =)))))

Rồi Jae Kyoung bắt đầu tuôn ra một tràng chửi thề bằng tiếng Anh, toàn những từ “fucking” này nọ. Ji Hoen ngạc nhiên đến mức đánh rơi cả nĩa, đến cả tiếng mẹ đẻ, anh còn chưa nghe cậu ấy chửi thề bao giờ chứ nói chi là bắn rap bằng ngoại ngữ thế này….

Noah thì có vẻ đã chai lỳ nên chẳng hề bận tâm.

“Phòng đơn nhưng phòng tắm cũng rộng lắm. Hai người vào thoải mái. Có cả bồn tắm nữa.”

“Noah.Kenny!!”

“Dừng lại ngay đi.” Jae Kyoung nói khẽ. Giọng điệu của cậu ấy tuy nhỏ nhẹ nhưng lại mang theo sự đe dọa hơn hẳn lúc fucking vừa nãy…

 

Prev
Next

MANGA DISCUSSION

Hủy

DÀNH CHO BẠN

Bia mat ong ss2
Guide Cấp S Phết Mật Ong
09/05/2025
bìa andaroitinh
Ăn Đã Rồi Tính
10/05/2025
Thien ma
Chỉ khi Thiên Ma mất trinh thì võ lâm mới có thể tồn tại
04/05/2025
bia
Mùa Xuân Quay Về
09/05/2025
Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Tất nhiên là chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.
Owl Footer
© L'orange Translation - Cam Mười Tú.
789 club Link vào 8live Nhat vip Sun win Thabet Link vào Debet Yo 88 tải app Uk88 hello88 uk88 luckywin go88 net https://go886.me/ https://88vn.network/ tỷ lệ cá cược bóng đá vinbet sanvip UK88 vin777 ee88 https://jun8818.shop/ https://jun8818.live/ https://jun8818.us/ https://jun8818.info/ https://jun8818.cloud/ https://jun8818.pro/ https://jun8818.net/ https://jun8818.xyz/ https://jun8818.me/ https://jun8818.org/ https://shbet188.shop/ https://shbet188.us/ https://shbet188.xyz/ https://shbet288.tech/ https://shbet288.today/ https://shbet288.store/ https://shbet188.ink/ https://shbet188.cloud/ https://shbet188.pro/ https://shbet188.me/ https://shbet188.org/ https://hi8818.online/ https://hi8818.cloud/ https://hi8818.us/ https://hi8818.blog/ https://hi8818.xyz/ https://hi8818.me/ https://hi8818.ink/ https://hi8818.site/ https://hi8818.com/ https://ahihi88.host/ https://new8818.ink/ https://new8818.site/ https://new8818.vip/ https://new8818.club/ https://new8818.biz/ https://new8818.today/ https://new8818.co/ https://new8818.online/ https://new8818.live/ https://new8818.us/ https://new8818.info/ https://new8818.cloud/ https://new8818.pro/ https://new8818.xyz/ https://new8818.me/ https://new8818.org/ https://new8818.net/ https://789bet.asia/ https://789bet188.site/ https://789bet188.vip/ https://789bet188.club/ https://789bet188.biz/ https://789bet188.tech/ https://789bet188.co/ https://789bet188.online/ https://789bet188.live/ https://789bet188.info/ https://789bet188.cloud/ https://789bet188.pro/ https://789bet188.xyz/ https://789bet188.today/ https://789bet188.us/ RR88 Test

Sign in

Lost your password?

← Back to L'orange Translation

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to L'orange Translation

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to L'orange Translation