×
L'orange Translation
Đăng nhập Đăng ký
Trang Chủ Nhóm Dịch Fanpage Liên Hệ
L'orange Translation
Đăng nhập Đăng ký
  • ĐANG DỊCH
  • ĐÃ HOÀN
  • TRUYỆN NGẮN
  • TIN TỨC
  • DONATE
  • Fanpage

DASH (BL NOVEL Hàn) - VOL 1 - Chặng Khởi Động - Chương 5

  1. Trang Chủ
  2. DASH (BL NOVEL Hàn)
  3. VOL 1 - Chặng Khởi Động - Chương 5 - Anh là Beta sao?
Prev
Next

VOL 1 – Chương Khởi Động – Chương 5: Anh là Beta sao?

“Các vị là người của Spoins phải không? Tôi đã đợi mọi người đấy, mời vào trong.”

Người phụ nữ với nụ cười tao nhã kia chính là bà Shim, mẹ của Jae Kyoung. Bà niềm nở mời CEO Kang và Trưởng nhóm Lee vào trước, đến lượt Ji Heon, bà vừa nhìn thấy anh đã dang rộng hai tay ôm chầm lấy Ji Heon.

“Ôi trời, xem ai này, Ji Heon à!”

“Chào bác. Lâu rồi mới gặp ạ.”

“Đúng là lâu lắm rồi! Chắc cũng phải mười năm rồi nhỉ?”

“Vâng, phải đến mười năm rồi ạ.”

“Nhìn bác còn tươi tắn hơn cả mười năm trước. Trông còn trẻ ra bao nhiêu đấy ạ.”

“Ấy, cháu nói quá rồi!”

Bà Shim cười, xua tay, nhưng Ji Heon cũng không phải nói xạo. Từ phong cách ăn mặc cho đến thần thái tổng thể, cộng thêm làn da mịn màng, hồng hào, trông bà Shim trẻ trung hơn hẳn so với trước đây. Nghĩ lại thì hồi đó bà cũng đã rất đẹp, làm sao mà không đẹp cho được khi có một cậu con trai tài giỏi như Jae Kyoung. Chỉ cần nghe mọi người xung quanh khen ngợi và ngưỡng mộ con trai thôi cũng đủ để bà mỉm cười cả ngày.

“Mời mọi người vào trong.”

Bà Shim dẫn ba người vào phòng khách. Nhìn phòng khách, phòng bếp, rồi hai phòng khác đang được đóng kín cũng đủ biết đây không phải phòng khách sạn thông thường, mà là căn hộ dịch vụ cao cấp.

“Jae Kyoung hiện đang massage. Chắc lát nữa là xong thôi.”

Bà Shim vừa nói vừa chỉ tay về phía cánh cửa đóng kín mít. Nghe vậy, Ji Heon không khỏi nặng lòng. Thật ra, Ji Heon đã mong sẽ nghe được câu trả lời là Jae Kyoung đang đi tập luyện. Phải nói dạo này giác quan thứ sáu của Ji Heon cũng khá linh nghiệm, ngay từ lúc nghe trộm được cuộc điện thoại của nhân viên Karba ở sảnh, anh đã có linh cảm chẳng lành rồi….

“Vâng, tôi biết là bà bận rộn nhưng bà vẫn có thể dành thời gian cho chúng tôi thế này, thật sự cảm ơn bà rất nhiều.”

CEO Kang cúi đầu chào.

“Phải dành thời gian chứ, người gọi điện thoại hẹn tôi là vận động viên Ji Heon, à không, là trợ lý Jeong cơ mà.”

Nghe vậy, Trưởng nhóm Lee Yoo Jung mỉm cười nói: “CEO Kang này, có vẻ chúng ta phải đãi trợ lý Jeong bữa thịnh soạn đấy.”

“À, cái đó thì đương nhiên. Chắc chắn rồi.”

CEO Kang cười rạng rỡ đáp lời. Bà Shim cũng mỉm cười nhìn hai người họ, rồi quay sang Ji Heon, tiếp tục nói:

“Chúng tôi có duyên với trợ lý Jeong lắm. Năm đó chúng tôi đến Trung tâm bơi lội Ilsan cũng là vì vận động viên Ji Heon, à không, là vì trợ lý Jeong đấy. Jae Kyoung cứ nằng nặc đòi học cùng chỗ với cậu ấy nên cả nhà tôi đã chuyển hẳn đến Ilsan sống.”

Nếu giám đốc Go mà nghe được lời này, chắc chắn sẽ gào lên: “Hả, cái gì? Bảo là không thân mà, không thân mà người ta đã chuyển nhà đến ở gần cậu, nếu thân thì còn thế nào nữa!” Nghĩ đến đây, Ji Heon vô thức nuốt nước bọt, may mà hôm nay ông ta không đi cùng. Bên cạnh, CEO Kang đang gật gù với vẻ mặt rất chi hài lòng.

“Lúc đó, cậu Jeong Ji Heon đây đã giành huy chương tại Giải vô địch bơi lội thế giới, rất nổi tiếng đấy.”

“Vâng, Vận động viên bơi lội nước ta giành được huy chương ở giải đấu đó đã là hiếm lắm rồi, mà lúc đó cậu ấy chỉ mới học cấp ba nữa chứ. Trên TV cứ chiếu đi chiếu lại cảnh thi đấu của cậu ấy, thế là thằng con nhà tôi xem xong cũng muốn học ở đó.”

“Dù học ở đâu thì chắc hẳn vận động viên Kwon Jae Kyoung cũng sẽ thành công rực rỡ thôi ạ!”

Ji Heon vội vàng chen ngang ngay khi bà Shim vừa dứt lời.

“Cậu ấy có tố chất bẩm sinh, nhưng quan trọng hơn cả là sự chăm chỉ. Khối lượng tập luyện từ khi còn ở tiểu học của cậu ấy đã rất khủng khiếp rồi. Ngay cả người lớn cũng không tập nổi như thế ấy chứ!”

Để chuyển chủ đề trên người mình sang Jae Kyoung, Ji Heon đã không tiếc lời tâng bốc Jae Kyoung lên tận mây xanh.

“Đúng vậy, đúng vậy. Một thiên tài mà còn chăm chỉ luyện tập như thế thì không lý nào lại không trở thành người giỏi nhất thế giới được!”

CEO Kang phối hợp, gật đầu lia lịa.

“Đúng vậy. Vì thế, tôi đã nghĩ là cậu ấy nên thử sức ở nội dung bơi hỗn hợp, khi nghe tin Jae Kyoung giành huy chương vàng bơi hỗn hợp tại Á vận hội Asiad, tôi đã phải vỗ bàn nói quả nhiên. Trong giới bơi lội Hàn Quốc, người ta thường cho rằng vận động viên giành huy chương vàng bơi hỗn hợp mới thực sự là nhà vô địch còn gì.”

“À, đúng rồi. Giờ nghĩ lại mới thấy, việc Jae Kyoung chuyển sang tập luyện bơi hỗn hợp…”

Bà Shim còn chưa dứt lời thì cánh cửa phòng bên đã bật mở, một chuyên viên vật lý trị liệu và một người đàn ông trung niên đồng thời bước ra.

“Trưởng phòng Choi.”

Bà Shim đứng dậy, lên tiếng gọi. Người đàn ông trung niên mặc vest tiến về phía bàn mọi người đang ngồi.

“Đây là ngài Kang Tae Jin, CEO của Spoins.”

Bà Shim vừa nói vừa chỉ tay về phía CEO Kang, người đàn ông tên Choi liền chìa tay ra chào: “À, rất vui được gặp ngài.”

“Tôi là Choi Seong Hyo. Hiện tại, tôi đang làm việc với vận động viên Kwon Jae Kyoung.”

“Tôi là Kang Tae Jin.”

CEO Kang cúi đầu chào rồi nắm lấy tay trưởng phòng Choi. Sau đó, anh ta quay sang giới thiệu Trưởng nhóm Lee và Ji Heon đang ngồi cạnh.

“Đây là Trưởng nhóm Lee Yoo Jung của bộ phận quản lý, còn đây là trợ lý Jeong Ji Heon của phòng PR bên tôi.”

“Rất vui được gặp mọi người.”

Trưởng phòng Choi bắt tay Trưởng nhóm Lee Yoo Jung trước, sau đó mới đến lượt Ji Heon.

“Hình như tôi đã gặp trợ lý Jeong một lần vào mười năm trước thì phải.”

“… Vâng, vậy sao ạ?”

Mười năm trước nữa hả? Quả nhiên linh cảm xấu của Ji Heon không trật đi đâu được mà…

“Phải. Lúc đó là sau khi kết thúc Giải vô địch bơi lội thế giới, cậu có dự một bữa tiệc cùng với các sếp bên Liên đoàn. Lúc đó tôi cũng có mặt.”

“…Ra là vậy.”

“Không ngờ sẽ được gặp lại cậu ở đây.”

Trưởng phòng Choi vừa cười lớn vừa siết chặt tay Ji Heon.

“Nghe nói Spoins có trợ lý Jeong làm việc, tôi yên tâm hẳn. Quả nhiên, có người đại diện từng là vận động viên sẽ tạo được sự khác biệt rất lớn. Trợ lý Jeong cũng từng là thành viên của đội tuyển quốc gia, chắc chắn cậu sẽ hiểu được tâm tư của Jae Kyoung và giúp đỡ cậu ấy rất nhiều.”

Lời khen của trưởng phòng Choi khiến bà Shim vừa bận bịu tiễn chuyên viên vật lý trị liệu đi xong, cũng phải lên tiếng hưởng ứng: “Đó cũng là điều mà tôi rất hài lòng.” Dù biết rõ đây chỉ là mấy lời xã giao, nhưng CEO Kang vẫn không khỏi mỉm cười.

“Vâng, cậu Jeong nhà chúng tôi sẽ làm tốt thôi. Mà, không biết vận động viên Kwon Jae Kyoung đâu rồi…”

“À, cậu ấy đang thay đồ, lát nữa sẽ ra ngay.”

Vừa dứt lời, cánh cửa phòng ngủ bật mở, Jae Kyoung bước ra.

Ji Heon nhìn thấy Jae Kyoung thì ngỡ ngàng. Anh đã biết Jae Kyoung rất cao, nhưng khi đứng trước mặt, Ji Heon mới cảm nhận được sự áp đảo của cậu ấy. Bản thân Ji Heon đã thuộc tạng người cao ráo, tận 1m84,  hơn nữa, đặc thù công việc khiến anh phải thường xuyên tiếp xúc với các vận động viên có thể trạng xuất sắc, nhưng đứng trước người cao trên 1m90 như Kwon Jae Kyoung, Ji Heon vẫn phải ngước nhìn. Cảm giác này hoàn toàn trái ngược với lần cuối cùng cả hai gặp nhau. Lúc đó, Jae Kyoung thấp hơn Ji Heon khoảng 10cm, vì vậy Ji Heon phải hơi cúi xuống mới nhìn vào mắt cậu ấy được. Giống như cách Jae Kyoung đang nhìn Ji Heon lúc này vậy…

“…”

Bốn mắt chạm nhau, Ji Heon vội vàng quay mặt đi chỗ khác. Anh cần thời gian để thích nghi. Khuôn mặt Jae Kyoung chẳng khác gì so với mười năm trước, điều này càng khiến Ji Heon thêm phần khó xử.

Không, khuôn mặt cậu ấy cũng đã thay đổi. Thay đổi nhưng vẫn khiến Ji Heon có cảm giác, những đường nét góc cạnh đó vẫn được giữ nguyên. Ji Heon cũng không chắc lắm, nhưng đó đúng là thứ anh cảm nhận được. Đôi mắt sâu, tròng mắt nâu đậm, hàng mi dài và rậm, sống mũi cao như tượng tạc, tất cả đều vẫn như xưa. Ngay cả đôi môi mím chặt cũng giống hệt mười năm trước.

Nhưng cảm giác trẻ con khi đó đã hoàn toàn biến mất. Vẫn là những đường nét quen thuộc, nếu nhìn kĩ từng bộ phận thì vẫn là khuôn mặt đẹp trai, thanh tú hút hồn, nhưng ấn tượng đầu tiên Jae Kyoung mang đến chính là sự nam tính và mạnh mẽ, khí chất của Jae Kyoung bây giờ khiến Ji Heon cảm thấy rất lạ lẫm, cảm giác như dòng chảy thời gian mười năm đang hiện ra ngay trước mắt anh.

“Tôi là Kwon Jae Kyoung.”

Jae Kyoung giới thiệu ngắn gọn, đưa tay vuốt mái tóc rối bù. Giọng nói mang theo vẻ uể oải như chính biểu cảm trên gương mặt cậu ấy.

“À, vâng. Tôi là Kang Tae Jin.”

CEO Kang chào hỏi lại và chìa tay ra, nhưng lúc đó Jae Kyoung đã xoay người đi chỗ khác. Như thể không nhìn thấy tay của CEO Kang, cậu ấy tiến về phía ghế sofa đơn đặt ở một góc phòng khách, thả người ngồi phịch xuống.

Ghế sofa bọc lông thú sang trọng và đẹp mắt, nhưng nó quá nhỏ để có thể chứa trọn một thanh niên cao đến 1m92, nặng 84kg. Dù ngồi thế nào thì đôi chân dài của Jae Kyoung cũng phải duỗi hẳn ra ngoài. Tất nhiên, Jae Kyoung không bận tâm đến điều đó. Cậu ấy vắt chéo đôi chân dài, gác một tay lên thành ghế, dồn trọng lượng cơ thể sang một bên, nghiêng người tựa đầu lên khuỷu tay, cứ thế nhắm mắt dưỡng thần.

Thái độ này rõ ràng là không muốn tham gia vào cuộc thảo luận hợp đồng, khiến sắc mặt CEO Kang trở nên cứng đờ.

“Chắc là do vừa massage xong nên con trai tôi hơi mệt.”

Mẹ của Jae Kyoung lên tiếng giải thích thay cho cậu con trai.

“À, chắc chắn sẽ mệt rồi. Tôi cũng vậy, mỗi lần massage xong là tôi cũng chẳng còn chút tỉnh táo nào nữa.”

Trưởng nhóm Lee Yoo Jung vội vàng tiếp lời.

“Cậu ấy mới về Hàn Quốc nên càng mệt hơn. Chắc chưa quen với việc chênh lệch múi giờ.”

Trưởng phòng Choi cũng cười thân thiện, góp thêm lý do giải vây.

Đã hơn một tuần rồi mà còn lấy cớ lệch múi giờ? Hơn nữa, Úc và Hàn Quốc chỉ lệch nhau có một tiếng đồng hồ chứ bao nhiêu… Vừa nghĩ đến đó, Ji Heon đã nghe CEO Kang nói với giọng điệu đầy ẩn ý: “Vâng, chắc chắn rồi. Mới về nước có một tuần thôi mà.” Rồi ngồi xuống.

Khi những người liên quan đã có mặt đông đủ, cuộc thảo luận về các điều khoản hợp đồng cũng được bắt đầu. Nói là thảo luận, nhưng thực chất chỉ là CEO Kang và trưởng nhóm Lee đang say sưa trình bày về quy mô và loại hình hỗ trợ mà phía Spoins có thể cung cấp cho vận động viên, còn bà Shim thi thoảng mới đặt câu hỏi. Nhân vật chính là Jae Kyoung thì chẳng nói một lời. Không, nói vậy còn tử tế chán, đúng hơn là cậu ấy còn chả thèm nghe. Ngay từ đầu, cậu ấy đã ngồi nghiêng người trên ghế sofa, nhắm mắt nghỉ ngơi, trông như thể chẳng mảy may quan tâm đến các điều khoản hợp đồng của mình.

Ban đầu, bà Shim còn tỏ ra khá hào hứng, nhưng dần dần, giọng nói của bà cũng trở nên nhỏ hơn.

“Hoá ra là như vậy. Vậy thì hiện tại, đây là mức tối đa mà Spoins có thể đưa ra sao…”

Có vẻ như bà không hài lòng lắm với các điều khoản hợp đồng của Spoins. Đặc biệt là số tiền ký kết, bà cho rằng đó là một con số không thể chấp nhận được. Điều này cũng dễ hiểu, những gì mà CEO Kang đưa ra chỉ là mức tối đa trong phạm vi thông thường. Ngay từ đầu đã không thể so sánh với một công ty giàu tiềm lực tài chính như Karba.

Cuộc nói chuyện càng kéo dài, Ji Heon càng cảm thấy như đang ngồi trên đống lửa. đứng trên đống than. Dù đã lường trước được tình hình này, nhưng anh không ngờ bầu không khí lại ngột ngạt đến vậy. Ji Heon thực sự không hiểu sao lại gọi bọn họ đến đây, thực tế thì các công ty còn lại cũng xêm xêm như Spoins, chí có Karba là ở đẳng cấp khác, nếu phía Kwon Jae Kyoung đã ưng ý điều kiện của Karba, vậy thì lần gặp mặt này mang ý nghĩa gì?

Vừa thở dài một hơi, Ji Heon bỗng cảm nhận được có ai đó đang nhòm ngó mình, anh ngẩng đầu lên, lập tức va phải ánh mắt Jae Kyoung đang nhìn chằm chằm anh.

“….”

Điều khiến Ji Heon giật mình không phải là việc cậu ấy đột ngột mở mắt, mà là ánh nhìn sắc bén kia…

… Cậu ấy đã nhìn anh như thế từ lúc nào vậy?

Ngay cả khi đã chạm mắt với Ji Heon, Jae Kyoung vẫn không hề né tránh. Không chỉ vậy, cậu ấy còn bất ngờ đứng dậy khỏi ghế sofa và đi thẳng về phía đối diện.

“Ôi trời, làm mẹ giật mình, con sang đây từ lúc nào đấy?”

Mẹ của Jae Kyoung nhìn thấy con trai đứng bên cạnh thì giật mình thốt lên. Bà chớp mắt liên tục như thể không dám tin vào mắt mình, vẻ mặt như đang nói: “Thằng nhóc nhà mình mà cũng tham gia vào mấy chuyện bàn hợp đồng hả? Hôm nay trời bão à…”

“Vận động viên Kwon Jae Kyoung, cậu có thắc mắc gì về các điều khoản của công ty chúng tôi không?”

CEO Kang vội vàng đứng thẳng người, hỏi Jae Kyoung đang đứng trước mặt.

“Hoặc nếu cậu có yêu cầu gì khác, cứ thoải mái nói với tôi.”

CEO Kang mỉm cười nói. Nhưng Jae Kyoung cứ như mắt điếc tai ngơ, cậu ấy còn không bố thí được cho CEO một ánh mắt tử tế. Từ nãy đến giờ, Jae Kyoung chỉ nhìn chằm chằm Ji Heon.

“…….”

Lúc này, Ji Heon đã vượt qua được cảm giác bối rối và bắt đầu lo lắng. Anh đang không ngừng tự hỏi, tại sao Jae Kyoung lại cư xử quái lạ như thế kia, Ji Heon đang định lén cầm một tập tài liệu trên bàn lên để che mặt thì bất ngờ có giọng nói vang lên…

“Anh.”

Chỉ một tiếng gọi đó thôi mà tim Ji Heon đã như muốn rớt ra ngoài.

“Ý cậu là trợ lý Jeong á…?”

CEO Kang bên cạnh đầu đầy dấu chấm hỏi.

“Trợ lý Jeong.”

Jae Kyoung gọi lại Ji Heon theo cách CEO Kang vừa sửa lời. Và…

“Là Beta đúng không?”

Trước câu hỏi bất ngờ, Ji Heon mở to mắt, hoang mang ngẩng đầu. Không chỉ Ji Heon, tất cả mọi người trong phòng đều nhìn Jae Kyoung với biểu cảm y hệt như Ji Heon. Trên mặt ai nấy đều hiện rõ vẻ bối rối khó tả.

“Cái đó… sao cậu lại tò mò về chuyện đó?”

Người thay Ji Heon đặt câu hỏi là CEO Kang.

“Tôi không được tò mò sao?”

Jae Kyoung lúc này mới quay sang nhìn CEO Kang, Ji Heon cũng nhìn sếp lớn nhà mình. Vẻ bối rối trên mặt CEO Kang đã biến mất, thay vào đó là sự khó chịu không thèm che giấu.

“Tôi cứ nghĩ là cậu sẽ hỏi những vấn đề liên quan đến hợp đồng.”

“Đợi chút đã, CEO Kang.”

Bà Shim vội vàng chen vào.

“Chắc cậu cũng biết, Jae Kyoung là Alpha. Nếu làm việc cùng nhau thì sau này sẽ thường xuyên gặp mặt, nhỡ đâu, trợ lý mà là Omega thì sẽ rất rắc rối. Chắc là vì vậy nên con trai tôi mới hỏi.”

Nếu đúng là lý do đó thì việc muốn xác nhận trước cũng hoàn toàn dễ hiểu. Ji Heon cũng muốn tin lời bà Shim lắm…

Nhưng có vẻ CEO Kang không có ý định xuôi theo.

“Dù là Omega thì đã sao? Đã có chip ức chế, pheromone cũng không thể tản ra được. Hơn nữa, cậu Jae Kyoung còn là vận động viên cấp quốc gia, phải liên tục uống thuốc giảm độ nhạy nên còn khó nhận ra pheromone hơn người bình thường. Nếu cậu thực sự lo lắng về điều này thì khi ký hợp đồng có thể yêu cầu chúng tôi. Chúng tôi sẽ sắp xếp các nhân viên hiện trường lại cho cậu, cam đoan đều là Beta.”

Giọng CEO Kang càng lúc càng gay gắt hơn. Cuối cùng, anh ta còn đặc biệt nhấn mạnh: “Vận động viên Kwon Jae Kyoung.” Rồi nhìn chằm chằm vào Jae Kyoung với ánh mắt sắc bén, nghiêm giọng nói.

“Cậu có thực sự muốn làm việc với chúng tôi không?”

Jae Kyoung nhìn CEO Kang một lúc rồi đáp ngắn gọn.

“Không.”

Bà Shim ngồi bên cạnh đứng phắt dậy: “Này, Jae Kyoung à.”

CEO Kang hoàn toàn cạn lời, chỉ có thể bật cười rồi bắt đầu dọn dẹp tài liệu đang nằm rải rác trên bàn. Trưởng nhóm Lee Yoo Jung cũng nhanh chóng dọn dẹp giấy tờ trước mặt, Ji Heon đứng dậy gần như cùng lúc khi CEO Kang và trưởng nhóm Lee vừa thu dọn xong.

“Xin lỗi vì đã làm mất thời gian của mọi người.”

CEO Kang nói ngắn gọn, ra hiệu cho Trưởng nhóm Lee và Ji Heon đang đứng bên cạnh mau chóng ra về.

Theo thứ tự ngược lại khi bước vào, Ji Heon là người đầu tiên rời khỏi phòng khách. Phía sau, Ji Heon nghe thấy tiếng Trưởng phòng Choi và mẹ của Jae Kyoung đang cố gắng xoa dịu CEO Kang, CEO cũng không phải hạng người sẽ để cho kẻ khác tuỳ tiện xoay mình như chong chóng, anh ta phớt lờ hết mọi lời xin lỗi, chỉ để lại những câu chào tạm biệt xã giao, thậm chí còn không buồn hẹn gặp lại.

Trưởng nhóm Lee vừa xuống đến bãi đậu xe đã nhận được cuộc gọi của nhóm quản lý hiện trường cần cô ấy có mặt gấp, vì vậy chỉ có CEO Kang và Ji Heon quay trở lại công ty.

“Ngay từ đầu đã không có chỗ cho chúng ta chen chân rồi.”

CEO Kang vừa bước lên xe, vừa bực dọc nói.

“Rõ ràng không có ý định ký hợp đồng với chúng ta, vậy mà còn hẹn đến, bắt chúng ta nói cả mấy tiếng đồng hồ làm gì. Tốn thời gian của nhau.”

Dù biết rõ có hẹn gặp thì khả năng được ký hợp đồng cũng rất thấp, CEO Kang vẫn khịt mũi, mắng chửi một phen. Anh ta đang nỗ lực đẩy hết lỗi cho phía Kwon Jae Kyoung, nhằm tránh cho Ji Heon đang đi bên cạnh lại tự trách.

“Xin lỗi anh. Vì tôi mà…”

Quả nhiên, ngay khi Ji Heon vừa cất lời, CEO Kang đã cau mày ngắt ngang: “Ngừng, cậu nói bậy bạ gì vậy? Liên quan gì đến cậu?”

“Thôi bỏ đi. Dù sao thì tôi cũng không có ý định ký hợp đồng với thằng nhãi đó. Dù cậu ta nổi tiếng cỡ nào đi nữa thì tôi cũng không thích. Tôi đâu phải người đi dọn dẹp, bợ mông cho những kẻ không biết phân biệt trước sau như thế?”

CEO Kang Tae Jin là một người sếp tốt. Dù Ji Heon vẫn chưa có cơ hội làm việc cùng CEO Kang nhưng anh vẫn luôn biết Kang Tae Jin là người rất tử tế.

Là cựu vận động viên bóng chuyền quốc gia, Kang Tae Jin đã từng bị công ty quản lý đối xử rất tệ bạc, nhưng Kang Tae Jin cũng chưa từng phủ nhận, anh ta đã nhận được sự giúp đỡ rất lớn từ họ. Vì vậy, hơn ai hết, Kang Tae Jin luôn tự tin mình hiểu rõ tầm quan trọng của công ty quản lý đối với các vận động viên.

Đó là lý do tại sao Kang Tae Jin chọn ngành này để khởi nghiệp, nhưng vì tính cách nóng nảy và quá thẳng thắn, anh ta đã từng từ chối vài hợp đồng suýt thành công trong quá khứ. Tất nhiên, những cái đó không thể lớn bằng hợp đồng của Kwon Jae Kyoung, nhưng CEO Kang cũng không tiếc nuối mấy, bọn họ làm ngành này, việc bị từ chối hợp đồng là chuyện thường xuyên xảy ra, bọn họ sớm đã chai lỳ rồi.

Prev
Next

MANGA DISCUSSION

Hủy

DÀNH CHO BẠN

Quai thu toc den
Chuyện tình của quái thú tóc đen
04/05/2025
Bia mat ong ss2
Guide Cấp S Phết Mật Ong
09/05/2025
bìa andaroitinh
Ăn Đã Rồi Tính
17/05/2025
thosan
Thợ Săn Muốn Sống Ẩn Dật
14/05/2025
Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Tất nhiên là chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.
Owl Footer
© L'orange Translation - Cam Mười Tú.
Yo88 Nhatvip Uk88 8live keonhacai uk88 https://rr88.wales/ hi88 789club 789 club Link vào 8live Nhat vip Sun win Thabet Link vào Debet Yo 88 tải app Uk88 hello88 luckywin go88 net https://go886.me/ https://88vn.network/ UK88 RR88

Sign in

Lost your password?

← Back to L'orange Translation

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to L'orange Translation

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to L'orange Translation