×
L'orange Translation
Đăng nhập Đăng ký
Trang Chủ Nhóm Dịch Fanpage Liên Hệ
L'orange Translation
Đăng nhập Đăng ký
  • ĐANG DỊCH
  • ĐÃ HOÀN
  • TRUYỆN NGẮN
  • TIN TỨC
  • DONATE
  • Fanpage

DASH (BL NOVEL Hàn) - VOL 1 - Chặng Khởi Động - Chương 15

  1. Trang Chủ
  2. DASH (BL NOVEL Hàn)
  3. VOL 1 - Chặng Khởi Động - Chương 15 - Cha Seong Hyun có nét giống trợ lý Jeong lắm đấy
Prev
Next

VOL 1 – Chặng Khởi Động – Chương 15: Cha Seong Hyun có nét giống trợ lý Jeong lắm đấy

Như đã chờ đợi câu nói đó từ lâu, Jae Kyoung cũng im bặt. Cậu ấy im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ một lúc lâu. Rồi lát sau, cậu ấy mới mở lời:

“Bọn em không phải loại quan hệ đó.”

Câu nói đột ngột khiến Ji Heon ngơ ngác nhìn Jae Kyoung với vẻ mặt khó hiểu. Phải mất một lúc sau, anh mới ngộ ra, cậu ấy đang nói về mối quan hệ với Cha Seong Hyun.

“Ý cậu là hai người không hẹn hò sao?”

“Vâng.”

Jae Kyoung đáp ngắn gọn. Rồi nhấn mạnh thêm.

“Tuyệt đối không phải.”

Ji Heon hơi ngạc nhiên. Đây là lần đầu tiên anh thấy Jae Kyoung phủ nhận điều gì đó một cách mạnh mẽ như vậy. Ji Heon biết Jae Kyoung là người như thế nào. Dù người khác có hiểu lầm hay nói gì đi chăng nữa, cậu ấy thà im lặng, cho ai muốn nghĩ gì thì nghĩ, cũng sẽ không tốn công giải thích.

Vậy mà Jae Kyoung lại dùng từ “tuyệt đối” để phủ nhận, nhưng người ta hay nói giấu đầu lòi đuôi, càng chối thì nó càng là sự thật, hay hai người này đang hẹn hò thật?

Nhưng với tính cách của Jae Kyoung, cậu ấy sẽ không nói dối một cách lộ liễu như vậy.

Nếu những gì Ji Heon biết về Jae Kyoung không sai, thì đúng là cậu ấy với Cha Seong Hyun không hẹn hò thật, nhưng sẽ là mối quan hệ có tính chất tương tự. Có thể là trên tình bạn, dưới tình yêu, hoặc có khi… bạn tình. Nhưng khó tin thật đấy… biểu cảm lúc Jae Kyoung gọi điện thoại cho Cha Seong Hyun cứ lởn vởn trong đầu Ji Heon, không hẹn hò mà cười được như vậy sao?? Hay vận động viên nhà anh yêu đơn phương? Cha Seong Hyun không thích cậu ấy??

Ji Heon không thể hỏi thẳng, chỉ đành tự mình suy đoán. Trong lúc anh đang miệt mài viết nên một câu chuyện tình đầy kịch tính trong đầu thì Jae Kyoung bất ngờ lên tiếng.

“Anh này…”

Bị gọi đột ngột khiến Ji Heon giật mình, anh căng thẳng chờ đợi câu nói tiếp theo của Jae Kyoung.

“Anh có đang hẹn hò với ai không?”

Đấy, biết ngay mà….

Ji Heon bật cười. Mỗi khi Jae Kyoung gọi “Anh này…” thì y như rằng sau đó sẽ là một câu hỏi mà Ji Heon không thể ngờ tới. Hơn nữa, chủ đề của câu hỏi đó luôn khiến Ji Heon thấy khó xử.

Nhưng dù sao, trong hoàn cảnh hiện tại, đây cũng là một câu hỏi dễ hiểu. Dòng chảy của cuộc trò chuyện vốn đang đi theo chủ đề tình cảm riêng tư còn gì.

“Không có.”

Ji Heon thành thật trả lời.

“Tại sao?”

“Tại sao là tại sao? Không có thì là không có thôi.”

Ji Heon cười nói, Jae Kyoung vẫn giữ nguyên tư thế, tay chống lên thành cửa sổ xe:

“Em nghe nói trước đây anh có người yêu.”

“Ừm, hồi đại học tôi có hẹn hò. Nhưng bây giờ thì…”

Ji Heon lắc đầu.

“Anh cũng không thích ai sao?”

“Ừm.”

“Nhạt nhẽo thật đấy.”

“Không phủ nhận.”

Ji Heon vẫn mỉm cười đáp lại.

Đèn giao thông chuyển từ vàng sang đỏ. Ji Heon dừng xe ngay trước vạch kẻ đường dành cho người đi bộ. Đám đông bắt đầu băng qua đường. Nhìn dòng người qua lại trước mặt, Ji Heon nói:

“Hình như tôi chưa từng thật lòng thích ai bao giờ. Hồi còn đi học, đều là do đối phương thích tôi trước, ngỏ lời hẹn hò, tôi cứ thế đồng ý.”

Có lẽ vì vậy mà anh chưa từng có một mối tình nào kéo dài. Ngay cả khi không phải là người chủ động bày tỏ tình cảm, anh vẫn luôn háo hức khi bắt đầu một mối quan hệ với ai đó, cố gắng hết sức đối xử tốt với đối phương, nhưng chỉ đến thế thôi.

Luôn có một khoảng cách vô hình nào đó giữa Ji Heon và bọn họ. Anh đã cố gắng thu hẹp khoảng cách đó bằng cách đối xử tốt hơn nữa, nhưng cuối cùng vẫn nhận được lời chia tay. Sau vài lần lặp đi lặp lại những nỗ lực vô nghĩa đó, Ji Heon nhận ra rằng bản thân không phù hợp với chuyện yêu đương.

“Cuộc sống của tôi thật sự tẻ nhạt.”

Ji Heon lẩm bẩm, ánh mắt vẫn hướng về dòng người bên ngoài cửa sổ.

Ngay lập tức, giọng nói của Jae Kyoung vang lên bên cạnh.

“Tẻ nhạt cũng tốt.”

Ji Heon quay đầu nhìn Jae Kyoung. Cậu ấy đang nhìn thẳng về phía trước. Giống như Ji Heon lúc nãy, Jae Kyoung cũng đang ngắm dòng người qua lại bên ngoài cửa sổ xe.

“Tẻ nhạt còn hơn là phải đau khổ vì yêu.”

Đó là một câu nói rất phù hợp với Jae Kyoung. Quả thực, xác suất để Jae Kyoung chê bai cuộc sống nhạt nhẽo lớn hơn việc cậu ấy ca ngợi tình yêu nhiều, con người cậu ấy là vậy.

Nhưng với Ji Heon, người vừa mới viết xong một câu chuyện tình yêu đầy kịch tính trong đầu, lấy nhân vật chính là Kwon Jae Kyoung và Cha Seong Hyun thì câu nói kia của Jae Kyoung khiến anh có hơi bận tâm.

Chẳng lẽ… cậu nhóc cao lêu nghêu này… yêu đơn phương Cha Seong Hyun thật sao?

Nghĩ đến đó, cảnh tượng lúc Jae Kyoung gọi điện thoại lại hiện lên trong đầu Ji Heon với một cảm giác hoàn toàn khác. Câu nói “Anh sẽ không thể tưởng tượng nổi tâm trạng mỗi ngày của tôi như thế nào đâu” chắc là đang muốn nói “Anh sẽ không thể hiểu nỗi tôi đang đau khổ như thế nào đâu.”

Và cả nụ cười lúc đó nữa.

Nó không phải là nụ cười hạnh phúc thuần túy, mà là nụ cười tự giễu. Lúc đó, Ji Heon đã nghĩ đó là nụ cười của một người đàn ông trưởng thành, có chút gì đó như đang buông xuôi chấp nhận hiện thực, giả vờ yếu đuối, nhưng có lẽ không phải cậu ấy giả vờ, mà đang yếu đuối thật…

“…”

Ji Heon muốn nói gì đó để an ủi Jae Kyoung, nhưng vì không biết rõ ngọn ngành câu chuyện nên anh không dám phán bừa. Còn nếu chuyển chủ đề thì với tâm trạng hiện tại của Jae Kyoung, dù anh có nói gì đi chăng nữa, cậu ấy cũng sẽ phản ứng rất gay gắt. Trong lúc do dự, Ji Heon đã bỏ lỡ thời điểm thích hợp và đã im lặng cho đến tận lúc xe chạy vào Gangnam.

Tuy nhiên, khi đến Gangnam, cả hai đã có thể trò chuyện tự nhiên trong lúc tìm đường đến địa điểm hẹn.

“Anh ấy bảo đến thẳng quán Index, anh có biết nó ở đâu không?”

“Ừm, tôi biết chứ. Gần trung tâm thương mại ấy.”

Khi Ji Heon nói rằng cả hai có thể đến muộn một chút vì tắc đường, Jae Kyoung cũng không để tâm lắm.

“Anh ấy sẽ đợi thôi.”

“Tôi sẽ cố gắng đến đó nhanh nhất có thể.”

Nói thì dễ hơn làm. Lúc này đã gần đến giờ tan tầm, đường phố đông nghịt người và xe cộ. Kết quả là, sau khi vào Gangnam, phải mất gần hai mươi phút, con xe của Ji Heon mới đến được điểm hẹn.

“Giờ tôi mới nhớ, hôm nay cậu có massage trị liệu phải không?”

Ji Heon hỏi khi đang đỗ xe trước tòa nhà.

“Em đã nhắn tin cho bên đó rồi. Hôm nay chắc không đi được.”

Vậy là Jae Kyoung và cậu diễn viên kia không hẹn trước mà quyết định gặp nhau đột ngột sao?

“Cũng không phải chấn thương hay vấn đề sức khoẻ gì, em chỉ đi vì nó tốt cho sức khỏe, bỏ cũng được.”

Jae Kyoung nói, tay cầm lấy chiếc mũ lưỡi trai đã đặt trên bảng điều khiển.

“Ừm… mà cậu định uống rượu à?”

Nghe câu hỏi của Ji Heon, Jae Kyoung ngừng động tác đội mũ, nhìn anh với vẻ mặt khó hiểu.

“Anh muốn quản cả chuyện đó nữa à?”

“Không phải, tôi không cấm cậu uống, nhưng đừng uống quá nhiều. Hôm nay cậu không khỏe nên mới tập luyện nhẹ đấy còn gì? Ngày mai cậu vẫn còn lịch, phải tập luyện đàng hoàng chứ.”

“Đó không phải lý do hôm nay em bỏ tập.”

“Hả?”

Khi Ji Heon định hỏi vậy tại sao cậu ấy lại bỏ tập, thì có ai đó gõ vào cửa sổ xe bên phía ghế phụ. Theo phản xạ, Ji Heon quay đầu nhìn về phía phát ra tiếng động. Một người đàn ông cực kỳ đẹp trai đang đứng sát cửa sổ xe, vẫy tay với cả hai. Đó là Cha Seong Hyun.

“Chậc.”

Jae Kyoung tặc lưỡi, hạ cửa sổ xe xuống.

“Sao anh lại ở đây? Sao không đợi ở trong?”

“Vì tôi muốn gặp cậu sớm hơn nên mới ra đón.”

Cha Seong Hyun cười nói. Trái ngược với vẻ ngoài trí thức và điềm tĩnh, cách nói chuyện của hắn rất dễ gây thiện cảm. Nhưng thành thật mà nói, khi đã sở hữu khuôn mặt quá đẹp trai như Cha Seong Hyun thì dù hắn có văng tục chửi thề, chắc cũng không ai thèm bận tâm đâu. Thậm chí, Cha Seong Hyun còn đội một chiếc mũ xô kỳ lạ, có vẻ như để ngụy trang, nhưng nó một chút cũng không ảnh hưởng đến vẻ ngoài đẹp đẽ của hắn.

“Bớt đùa đi.”

Jae Kyoung nói với vẻ mặt khó chịu, bước ra khỏi xe. Nhìn thái độ đó, cậu ấy hoàn toàn không giống như đang đối diện với người mình thầm thương trộm nhớ. Thậm chí còn có phần cáu kỉnh hơn bình thường.

Hay là cậu ấy đang xấu hổ? Vì có anh ở đây? Nên cậu ấy mới cố tình giả vờ như vậy? Ji Heon vừa nghĩ đến đó, đã thấy Cha Seong Hyun huých nhẹ vào tay Jae Kyoung vừa bước ra khỏi xe, cười hỏi:

“Sao thế, hôm nay cậu lạnh lùng quá vậy. Có quản lý ở đây nên cậu khó ở à?”

À, đúng là như vậy rồi….

“Vậy tôi xin phép đi chỗ khác.”

Ji Heon nói đùa vì cảm thấy hơi ngại, nhưng Cha Seong Hyun lại xem như không có gì, vẫn cười nói: “Ơ, sao vậy? Jae Kyoung có khó ở thì vẫn dễ thương mà.”

“Nếu đã đến đây rồi, anh có muốn vào ăn tối cùng luôn không?”

“Đã nói là đừng có đùa nữa.”

Jae Kyoung ngắt lời Cha Seong Hyun trước khi hắn kịp nói hết câu. Giọng điệu và biểu cảm của cậu ấy gay gắt đến mức Ji Heon suýt chút nữa đã cảm thấy tổn thương.

Ngay cả khi cậu ấy không nói vậy thì anh cũng đâu có ý định sẽ đi theo bọn họ vào trong…. Ji Heon tự nhủ và khởi động lại xe.

“Tôi muốn lắm, nhưng tôi phải quay lại công ty ngay.”

“Vậy à? Tiếc quá.”

Cha Seong Hyun nói với vẻ mặt tiếc nuối. Jae Kyoung nắm lấy cánh tay hắn như đang ra hiệu cho hắn bớt nói đi được rồi. Cha Seong Hyun nhìn Jae Kyoung với vẻ thích thú, rồi vẫy tay chào Ji Heon.

“Vậy anh Ji Heon đi nhé, lái xe cẩn thận, lần sau nhất định phải cùng ăn một bữa đấy!”

Khi đến văn phòng, Ji Heon thấy bàn mình ngập trong đống tài liệu. Tất cả đều là giấy tờ liên quan đến hợp đồng của Jae Kyoung và các công việc phát sinh khác.

Anh gom hết đống tài liệu, ôm vào phòng hút thuốc. Ngoài điếu thuốc hút vội lúc sáng sớm, cả ngày nay anh chưa được hít hà lấy một hơi.

Vừa đặt chân vào phòng hút thuốc, Ji Heon châm lửa cho điếu thuốc, vứt toẹt xấp tài liệu sang một bên rồi rút điện thoại ra. Anh lên mạng tìm kiếm thông tin về Kwon Jae Kyoung, đọc lướt qua các bài báo, rồi kiểm tra cả mạng xã hội. May là vẫn chưa thấy bài đăng nào về cậu ấy, cũng chẳng có bức ảnh nào bị tung lên.

Thấy yên tâm phần nào, Ji Heon đặt điện thoại xuống. Nhưng chỉ một lúc sau, anh lại cầm lên, lần này anh gõ vào thanh tìm kiếm cái tên Cha Seong Hyun. Chọn vào mục hình ảnh, vô số bức ảnh hiện ra. Ji Heon vừa phì phèo điếu thuốc vừa xem từng tấm một, bỗng nghe thấy tiếng ai đó sau lưng: “Ái chà, Cha Seong Hyun à”.

Quay đầu lại, anh thấy trợ lý Nam đang đứng cười toe toét với bao thuốc trên tay.

“Cậu ta đẹp trai nhỉ?”

“Cực kỳ đẹp luôn.” Ji Heon đáp.

Trợ lý Nam cười, rút một điếu thuốc ra, châm lửa rồi ngồi xuống đối diện Ji Heon.

“Tôi thấy cậu ta là người đẹp trai nhất trong số các diễn viên trẻ hiện nay đấy. Chắc chắn sẽ còn nổi tiếng hơn nữa. Xuất thân là người mẫu mà diễn xuất cũng không tệ. Hơn nữa mới có hai mươi lăm tuổi.”

“Nghe nói tính cách cũng tốt nữa.” Ji Heon gật đầu, nhả ra một làn khói rồi nói thêm. “Nhìn ảnh thì có vẻ hơi hướng nội và ít nói, nhưng gặp rồi mới biết, dễ gần phết đấy.”

“Anh nói chuyện với Cha Seong Hyun rồi à?” Trợ lý Nam trợn tròn mắt hỏi.

Ji Heon giật mình nhận ra mình lỡ lời. Nhưng giờ thì “ván đã đóng thuyền” rồi. Càng nói dối thì càng lộ, trợ lý Nam cũng không phải kiểu người dễ dàng bỏ qua chuyện này. Thế là Ji Heon quyết định nói thật.

“Vừa nãy thôi. Jae Kyoung hẹn gặp cậu ta ở Gangnam nên tôi chở Jae Kyoung đến đó rồi quay về.”

“Hả, thật á?” Trợ lý Nam kẹp điếu thuốc giữa hai ngón tay, hỏi dồn: “Mà hai người họ có thực sự hẹn hò không?”

“Không, không phải vậy đâu.” Ji Heon vội vàng phủ nhận: “Không phải người yêu đâu.”

Lời Ji Heon nói cũng không sai. Dù sao thì Jae Kyoung cũng đã khẳng định rõ cả hai không phải mối quan hệ đó.

“Vậy à? Bạn bè thôi sao.”

“Ừm… Chắc vậy.”

Bạn tình cũng là một kiểu bạn bè mà, phải không? Ji Heon tự trấn an bản thân, nhưng rồi anh chợt bừng tỉnh, thở dài thườn thượt.

Anh đang làm cái quái gì thế này? Chuyện họ có phải bạn tình hay không cũng chưa có gì chắc chắn.

Anh phải ngừng việc tưởng tượng hão huyền mới được. Cứ thế này, nhỡ đâu lại lỡ lời trước mặt Jae Kyoung thì chết.

Nhưng trước khi lỡ lời nói gì đó trước mặt Jae Kyoung thì việc Ji Heon cứ nghĩ mãi về mối quan hệ của cả hai thanh niên đó thế này đúng là không bình thường chút nào.

Dù mối quan hệ của họ là gì đi chăng nữa thì liên quan gì đến Ji Heon? Ngay từ đầu, đó không phải là việc của Ji Heon, không ai có quyền phán xét họ, kể cả khi đó là ngoại tình đi chăng nữa. Mà bình thường, có là ngoại tình hay lén lút hẹn hò thật thì chắc anh cũng chỉ ậm ừ cho qua chuyện. Đó không phải chuyện của anh, anh chỉ là kẻ ngoài cuộc, Jae Kyoung là vận động viên anh phụ trách cũng không có nghĩa anh sẽ can thiệp hay bận tâm đến đời tư của cậu ấy, giống như trên hợp đồng đã ghi rõ. Trừ khi bị cánh nhà báo bắt gặp và đưa lên truyền thông, còn không thì Ji Heon cứ mắt không thấy, tai không nghe mới là tốt nhất.

Từ trước đến nay Ji Heon vẫn luôn làm như vậy, tại sao lần này anh lại bận tâm đến thế? Trong khi Jae Kyoung đã khẳng định rõ cả hai không hề có quan hệ tình cảm. Ji Heon chỉ cần làm như mọi khi, ậm ừ cho qua là được, tại sao Ji Heon phải để tâm đến mức đi liên hệ từng biểu cảm, từng câu nói của Jae Kyoung để đoán già đoán non, chính bản thân Ji Heon cũng không hiểu nỗi anh bị làm sao nữa.

Hay do anh độc thân quá lâu rồi nên muốn xen vào chuyện tình cảm của người khác?

Nguy hiểm thật đấy. Ji Heon cười nhạt, vừa đưa điếu thuốc lên miệng thì nghe trợ lý Nam vừa nhìn vào điện thoại vừa nói:

“À mà, tôi đã thấy thế này từ lâu rồi, Cha Seong Hyun có nét giống trợ lý Jeong lắm.”

Câu nói hết sức vô lý đó khiến Ji Heon suýt thì nuốt cả khói thuốc vào bụng.

“Anh nói vớ vẩn gì thế?” Ji Heon ho sặc sụa, cố gắng nhả hết khói thuốc ra.

“Không, thật mà.” Trợ lý Nam vừa nói vừa dí điện thoại vào mặt Ji Heon.

“Nhìn này, nhìn kỹ thì thấy mắt với sống mũi có hơi giống nhau còn g?”

Bức ảnh mà trợ lý Nam đưa cho Ji Heon xem là ảnh chụp tạp chí của Cha Seong Hyun. Trong ảnh, Cha Seong Hyun mặc áo len, chống khuỷu tay lên bàn, hơi cúi người về phía trước, nhìn nghiêng sang một bên. Có lẽ vì ánh mắt hơi cụp xuống nên đôi mắt mí lót cùng sống mũi cao thẳng của Cha Seong Hyun càng thêm nổi bật, còn phần xương quai hàm và cằm thì gần như bị khuất sau bóng của cánh tay. Nói thật… Ji Heon cũng thấy có chút giống anh…

 

Prev
Next

MANGA DISCUSSION

Hủy

DÀNH CHO BẠN

thosan
Thợ Săn Muốn Sống Ẩn Dật
14/05/2025
Tu choi lam fan
Từ Chối Làm Fan
04/05/2025
Soi to hong
Nhiệm Vụ Sợi Tơ Hồng
07/05/2025
bìa andaroitinh
Ăn Đã Rồi Tính
10/05/2025
Các thông tin và hình ảnh được đăng tải trên website đều được sưu tầm từ Internet, bao gồm quyền sử dụng phi thương mại và có phí. Tất nhiên là chúng tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ nội dung cũng như hình ảnh trên trang web. Nếu có nội dung nào ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, vui lòng liên hệ với chúng tôi để xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.
Owl Footer
© L'orange Translation - Cam Mười Tú.
keonhacai uk88 https://rr88.wales/ hi88 789club 789 club Link vào 8live Nhat vip Sun win Thabet Link vào Debet Yo 88 tải app Uk88 hello88 luckywin go88 net https://go886.me/ https://88vn.network/ UK88 RR88

Sign in

Lost your password?

← Back to L'orange Translation

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to L'orange Translation

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to L'orange Translation